MƯỜI ĐIỀU TÔI HỌC ĐƯỢC VỀ TÌNH YÊU - Trang 66

nằm trên giường, đắp chăn lông đến tận cằm, rồi vòi anh ta đọc một câu
chuyện cho tôi nghe.

“A-lô?”
“Xin lỗi, à phải, ba-lô của tôi.”
“Cô có mã nhận diện không, thưa cô?”
“Sao ạ?”
“Mã số nhận diện hành lý của cô, thưa cô. Nó nằm trên một cái nhãn phần

sau hộ chiếu của cô, hoặc có thể trên bất kỳ giấy tờ nào cô trình lúc đăng ký
lên máy bay.”

Tôi nhìn giấy dán tường chăm chăm - những đoá hoa hồng vươn thân gai

góc vượt qua giường của tôi.

“Thưa cô?”
“Không. Tôi nghĩ là không có.”
Người đàn ông bên kia đầu dây thở dài khẽ khàng, nhưng đủ lớn để tôi

nghe ra. “Vậy chúng ta có thể bắt đầu bằng việc cô cho tôi biết chi tiết về
chuyến bay của cô.”

Tôi nhớ những cái ghế màu xanh dương sậm, chỗ tựa đầu phủ khăn nhỏ.

Tôi nhớ suất ăn gồm có gà, cơm với nước sốt cà. Tôi nhớ người phụ nữ ngồi
kế mặc áo khoác vàng có những cái nút trông như đồng xu bằng sô-cô-la.

“Anh có bao giờ cãi nhau với ai đó, rồi người ta... tôi không biết diễn tả

sao nữa, người ta biến mất?” Tôi hỏi.

“Sao ạ thưa cô?”
“Rồi lúc anh nghĩ về chuyện đó, anh nhận ra mình chưa bao giờ làm bất

cứ gì khác ngoài chuyện cãi cọ với người ta. Hoặc ít nhất anh chưa bao giờ
nói được điều gì đáng nói. Không hẳn thế. Rồi lúc họ biến mất, anh đâu làm
gì được nữa, phải không?” Tôi lần ngón tay quanh một đoá hồng. Tôi cố nhớ
làm sao mà hồi xưa chọn mẫu giấy dán tường này, nó xấu kinh khủng.

“Thưa cô, nếu cô có thể cho tôi biết chi tiết chuyến bay của cô, cùng mô

tả túi hành lý, thì tôi có thể...”

“Không sao đâu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.