MƯỜI ĐIỀU TÔI HỌC ĐƯỢC VỀ TÌNH YÊU - Trang 64

“Chị gọi anh Steve rồi. Anh ấy sẽ nói bọn trẻ biết.”
Tôi nhìn chăm chăm vào mẫu hoa văn lặp dọc suốt tường - kiểu bố trí hoa

văn trong một khung hình vuông chắc chắn cũng nằm trên tường hàng ngàn
hành lang khác, trong hàng ngàn ngôi nhà của những kẻ khác. Chị Cee bảo:
“Em vào nhìn mặt bố đi.” Tôi chưa bao giờ nhìn thấy một người chết. “Chị
Tilly đâu?”

Chị Cee day mặt về hướng phòng khách. Chị đáp: “Người ta nói nhìn mặt

người đã khuất được lần cuối thì đỡ buồn.”

Đầu óc tôi lơ lửng. Tôi gắng tưởng tượng ra ông nằm ở tầng trên. Hi vọng

là ai đó đã mở rèm, nâng cửa sổ trượt lên. Mong là trên đó không u ám,
nóng nực. Ông chết bất thình lình, hay biết trước phút mình đi? Ông có nằm
ngó trân lên trần nhà, và nghe tim mình sắp ngừng đập? Có đau không?

“Hai chị đã nói lời sau cùng với bố.”
Tôi bước đi qua chị vào phòng khách. Chị Tilly đang ngồi trên trường kỷ,

đôi tay nắm chặt trong lòng, mặt trắng bệch.

Chị nói: “Bọn chị cố gọi cho em.”
“Em xin lỗi.” Họ đang chờ tôi cất tiếng khóc. Tôi đang chờ mình cất tiếng

khóc.

“Bố có...?”
Chị cúi nhìn xuống. “Bố không biết mình đi, Alice. Vào lúc...” Chị xoắn

đôi bàn tay lại với nhau, ngước nhìn tôi.

Tôi muốn có anh Kal. Tôi muốn anh vỗ nhẹ tóc mình, hát cho tôi nghe.

Anh thường hay tự chế những bài hát vớ vẩn, vô nghĩa, âm điệu trúc trắc:
Alice ới ời ơi. Đừng chạy vào hang thỏ, em đi anh đau lòng lắm. Ở lại đây
với anh này Alice ới ời ơi.
Tôi muốn cảm nhận đôi môi anh trên da mình,
tiếng nói rung động trong lồng ngực anh. Tôi có thể gọi anh, nhưng làm thế
chỉ làm mọi sự thêm rối.

“Cưng à.” Chị Tilly giang tay ra. Nếu tôi để chị ôm lấy, chẳng biết chuyện

gì sẽ xảy tới nữa. “Em tính...” Tôi ra dấu về phía hành lang, chị Tilly gật
đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.