MƯỜI GIỜ RƯỠI ĐÊM HÈ - Trang 42

im lìm ấy, Maria vẫn chửi rủa.
- Đồ ngu xuẩn, đồ ngu xuẩn – chị nói khe khẽ, từ lúc này trở đi chị đã khôn
ngoan.
Đội tuần tra lại đến kia. Maria không chửi rủa nữa. Đội tuần tra đã đi qua.
Họ tròn chuyện về gia đình, về lương bổng. Maria mà có khẩu súng, chị sẽ
bắn vào cái hình thù kia. Cho nó xong đi. Chiếc áo cánh của Maria bị thứ
nước mưa không khô được làm dính bết vào hai vai. Phải đợi đến bình
minh và đợi đến cái chết của Rodrigo Paestra.
Chị không gọi nữa. Hắn ta biết rồi. Chị đã lại mở cái cửa hành lang. Chị
nhìn, chị nhìn họ, nhìn hai người đang ngủ cách biệt nhau một cách tai ác.
Chị nhìn họ rằng lâu. Cuộc ân ái kia chưa tiến hành. Kiên trì làm sao, kiên
trì làm sao, chị không rời ban công. Hắn ta, Rodrigo Paestra, biết là chị ở
đây rồi. Hắn còn thở, còn sống trong cái đêm bất tận này. Hắn ta ở kia,
ngay trước mặt, liền với chị một dải không gian.
Một hiện tượng thời tiết kỳ diệu xảy ra như thường thấy trong mùa hè. Phía
chân trời không còn xám xịt nữa, rồi dần dần là cả bầu trời. Mưa gió đã tan.
Trời quang mây tạnh. Những vì sao, đúng thế, trên bầu trời khi chưa đến
rạng đông. Còn lâu. Nhìn những vì sao mà muốn phát khóc lên được.
Maria không gọi nữa. Chị cũng không cả chửi rủa nữa. Từ lúc chị chửi rủa,
chị không gọi hắn ta nữa. Nhưng chị vẫn đứng ngoài ban công, mắt nhìn
chằm chằm vào hắn, vào cái hình thù quy lại thành nỗi khiếp sợ ngu xuẩn
bằng da bằng thịt kia. Cả cái hình thù của chị là Maria nữa cũng thế.
Một khắc đồng hồ trôi qua làm giảm đi một khắc đồng hồ cái khoảng thời
gian dẫn đến ánh bình minh tươi xanh, cái ánh bình minh sẽ bắt đầu len lỏi
trong các ruộng mì và nó sẽ tiến tới rọi quét cái mái nhà kia, kia kìa, phía
trước mặt và để lộ hắn ta ra trong nỗi khủng khiếp hoàn toàn trước con mắt
những người khác chứ không phải chỉ trước mắt chị. Thời khắc cứ tàn đi,
lụi đi. Chị, Maria, chị sẽ không gọi nữa. Chẳng bao giờ nữa.
Đêm tối trôi qua với tốc độ chóng mặt, đốt cháy những giai đoạn êm đềm
trong tiến trình của nó.
Không có chuyện gì xảy ra làm cho nó tạm ngưng nghỉ. Không có chuyện
gì khác ngoài diễn biến thời gian cay đắng của thất bại. Maria nhận ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.