MƯỜI GIỜ RƯỠI ĐÊM HÈ - Trang 8

Lúc này có lẽ vào khoảng sáu, bảy giờ tối.
Một trận mưa rào nữa kéo đến và ngoài quảng trường chẳng còn ai. Những
cây cọ lùn thành khóm, ở giữa quảng trường ấy, quằn quại trước gió. Các
bông hoa, trong khóm cây, bị dập nát. Judith từ nhà cầu chạy tới và nép vào
mẹ. Nhưng nỗi sợ hãi của nó đã bay biến. Những tia chớp loé liên tiếp đến
nỗi chúng móc xích lại với nhau và sấm sét ầm ầm không dứt. Đôi khi
chúng phá lên như tiếng gang tiếng thép, nhưng liền ngay đó lại chuyển
sang tiếng ì ầm cứ nghẹt đi dần theo với trận mưa dịu ngớt. Trong nhà cầu
trở nên yên lặng. Judith rời mẹ và chạy ra nhìn mưa cho gần hơn. Rồi nó
nhìn quảng trường nhảy múa trong những sọc mưa rơi.
- Mưa đến suốt đêm mất – người khách hàng nói.
Mưa bỗng tạnh đột ngột. Người khách hàng rời quầy rượu và trỏ bầu trời
xanh xẫm, nhiều vùng viền quanh bằng màu xám xịt như chì và sà xuống
đến tận các mái nhà, vì trời rất thấp.
Maria lại muốn uống nữa. Người khách gọi những ly manzanilla mà chẳng
phê bình gì. Ông ta cũng sẽ làm thêm một ly.
- Chính là chồng tôi muốn chọn Tây Ban Nha để đi nghỉ hè đấy. Chứ như
tôi thì chắc đã ưng đi nơi khác hơn.
- Đi đâu?
- Tôi chưa nghĩ đến. Cùng một lúc đi khắp nơi. Và cả Tây Ban Nha nữa.
Ông đừng để ý đến những điều tôi nói. Thực ra, tôi rất hài lòng được sang
Tây Ban Nha mùa hè này.
Ông ta cầm chiếc ly manzanilla của mình và đưa cho chị. Ông trả tiền cho
bồi bàn.
- Ông bà tới đây vào khoảng năm giờ phải không? – Người khách hàng hỏi
– Hình như ông bà đi trong một chiếc Rover nhỏ màu đen, nó đã dừng lại
trên quảng trường chứ gì?
- Vâng – Maria nói.
- Lúc ấy còn rất sáng – ông ta nói tiếp – Trời không mưa. Cả thảy có bốn
người trong chiếc Rover màu đen ấy. Có ông chồng bà lái xe. Bà ngồi cạnh
ông ta? Đúng không? Và phía sau có một cô bé – ông chỉ nó – cô bé này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.