MƯỜI GIỜ RƯỠI ĐÊM HÈ - Trang 99

không thể rú lên được.
Judith ngủ. Claire và Maria chuẩn bị cho những đêm khác nhau của họ.
Pierre chợt nhớ đến những kỷ niệm ở Véronne. Anh vùng dậy khỏi giường,
đi ra khỏi phòng và gõ cửa phòng Maria vợ anh. Anh chợt thèm muốn da
diết những mối tình đã chết. Khi bước vào phòng Maria, anh đang để tang
cho tình yêu của anh với Maria. Điều anh không ngờ đến đó là nỗi cô đơn
của Maria do anh gây nên và về việc chị cũng để tang cho mối tình đó tối
hôm nay lại làm cho anh đắm say ghê gớm đến thế.
- Maria – anh nói.
Chị đang đợi anh.
- Mình ôm hôn em đi – chị nói.
Chị thấy toát lên qua hương vị đặc biệt, ở quyền lực của anh đối với chị, ở
tình yêu phai nhạt của anh, ở ước muốn của anh về chị, chị thấy toát lên
mùi vị tàn cuộc của tình yêu.
- Nữa đi, Pierre, Pierre, mình ôm hôn em nữa đi – Maria nói.
Anh ôm hôn. Chị lùi lại và nhìn anh. Judith ngủ. anh biết là sẽ tiếp diễn ra
sao. Anh có biết không? chị vẫn tiếp tục lùi về phía tường và nhìn anh chứ
không sấn sổ tiến tới như mọi khi.
- Maria – anh gọi.
- Dạ - chị cũng gọi – Pierre.
Chị ưỡn người ra, đôi mắt nhìn xuống thân thể mình. Tuy nhiên chị vẫn kêu
lên vì sợ hãi. Anh tiến về phía chị. Để một ngón tay lên miệng, anh ra hiệu
cho chị chớ làm Judith thức giấc. Anh chồm lên người chị. Chị để mặc anh
làm.
- Ôm hôn em đi. Ôm hôn em đi, mau lên, em van mình, ôm hôn em đi.
Anh ôm hôn nữa. Và chị rất bình lặng, lùi lại.
- Liệu ta có thể làm gì nhỉ? – Chị nói.
- Mình ở trong cuộc đời của tôi – anh nói – Tôi không thể chỉ bằng lòng
được nữa với điều mới lạ của một người phụ nữ. Tôi không thể thiếu mình
được. Tôi biết như thế.
- Đây là kết thúc câu chuyện tình của chúng ta – Maria nói – Pierre, đây là
kết thúc. Kết thúc của một chuyện tình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.