MƯỜI GIỜ RƯỠI ĐÊM HÈ - Trang 98

lại ngủ rất nhanh. Họ không đánh thức chị dậy để nhìn thung lũng Jucar,
mà chỉ đánh thức khi trông thấy Madrid. Mặt trời chưa lặn hẳn. Nó xuống
sát đồng lúa. Họ tới Madrid trước lúc mặt trời lặn như dự kiến.
- Chà, vừa rồi tôi mệt quá – Maria nói.
- Madrid, nhìn mà xem kìa.
Chị nhìn. Thành phố tiến về phía họ mới đầu như một quả núi đá. Rồi mọi
người nhận thấy quả núi kia loang lổ những lỗ hổng đen ngòm do ánh nắng
đào bới và nó trải ra ngang bằng sổ ngay với những khối hình chữ nhật cao
thấp khác nhau, cách biệt nhau bằng các khoảng trống nơi ánh tà dương
mệt mỏi hút vào.
- Đẹp ơi là đẹp – Maria nói.
Chị nhỏm dậy, lùa hai bàn tay vào mái tóc, ngắm nhìn Madrid với biển lúa
mì vây quanh.
- Tiếc quá nhỉ - chị nói thêm.
Claire quay ngoắt l.ai và thốt ra như một lời nhục mạ:
- Nỗi gì?
- Ai mà biết được? Có thể là vẻ đẹp.
- Cậu chẳng thấy rồi là gì?
- Lúc ấy tớ ngủ. Tớ vừa nhận ra xong.
Pierre buộc phải cho xe đi chầm chậm lại vì còn khá xa mà Madrid đã đẹp
rồi.
- Thung lũng Jacar cũng đẹp lắm – anh nói – Mình đã chẳng muốn thức
dậy.
Khách sạn lại vẫn chật ních. Nhưng các phòng của họ đã được giữ trước.
Có thể cho Judith ăn tuy nó đã buồn ngủ rũ ra.
Các căn phòng còn hầm hập cái nóng ban ngày. Vì vậy được tắm là rất
khoái. Chị tắm lâu dưới vòi hoa sen, nước xối xả và âm ấm, cái nóng đã
thấm vào thành phố đến tận đáy nước sâu. Chỉ có một mình chị tắm.
Claire ở trong phòng mình đang chuẩn bị cho cái đêm hôn lễ sắp đến.
Pierre nằm dài trên giường, nghĩ đến hôn lễ chẳng lấy gì làm vui ấy vì nhớ
đến Maria.
Phòng của họ chung vách với nhau. Tối nay, trong cơn khoái lạc, Claire sẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.