MƯỜI KHUÔN MẶT VĂN NGHỆ - Trang 121

...................................
Tuổi son má đỏ môi hồng

Bước chân về đến nhà chồng là thôi
Đêm qua mưa gió đầy trời
Trong hồn chị có một người đi qua…"
("Lỡ bước sang ngang")

Chất thơ của Bính nó hiện diện như thế cách đây 30 năm, khoảng thời gian
không xa xôi gì, mà sao nó làm cho người đọc hôm nay cảm thấy đằng
đẵng xa vút mù khơi.
Bính là con người làm văn nghệ duy nhất ở thời đó không chịu ảnh hưởng
của nền văn hóa Tây phương cũng như Đông phương. Bính làm thơ một
mình và thừa hưởng cái kho tàng văn hóa Dân tộc qua các vần ca dao, qua
nếp sống mộc mạc quê mùa. Do đó, thơ Bính mang tính chất hồn nhiên, với
một sắc thái cực kỳ lãng mạn trong lãnh vực tình yêu.
Bính sinh ra trong một hoàn cảnh khốn khó, trong một xã hội phân hóa bởi
giai cấp thống trị với những ước lệ quá ư bất công. Từng ấy dữ kiện đã bắt
buộc Bính phải tự tìm cho mình lối thoát. Bính đi vào tình yêu với mộng
ước đắm đuối vô vàn để được trả bằng thất vọng. Nàng Oanh nhắc đến ở
đoạn trên chưa chắc đã phải là mối tình đầu của Bính, nhưng ở đây, nàng
biết Bính yêu mình và mình không yêu Bính nhưng nàng cứ lạnh lùng theo
ngày tháng, chẳng chấp nhận và ác nhất, chẳng khước từ. Nàng vẫn đúng
giờ mở hé cửa, thò một bàn tay nõn nà cho thi nhân nhìn lên với mơ ước
bàng hoàng, đắm đuối:

“Thôn Đoài ngồi nhớ thôn Đông
Một người chín nhớ mười mong một người
Gió mưa là bệnh của Trời
Tương tư là bệnh của tôi yêu nàng…
...................................
Tương tư thức mấy đêm rồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.