MƯỜI NGÀY - Trang 107

tôi cái áo chẽn ngắn với cái mũ của anh, rồi đem những thứ ấy về đưa chủ
anh và bảo rằng anh đã giết tôi rồi. Được anh cứu vớt, tôi thề sẽ lánh xa và
đi đến một nơi mà không bao giờ Becnabô, hay anh, hay bất cứ ai ở Giênơ
nghe nói tới tôi.

Người hầu đang sửa soạn giết người bất đắc dĩ dễ dàng bị lay chuyển.

Hắn lấy quần áo của bà, cho bà cái áo chẽn rất cũ của mình và một chiếc
mũ, đưa biếu bà ít tiền có ở trong mình, và dặn bà rời bỏ xứ sở. Hắn để bà
lại đi bộ, giữa khe núi và trở về gặp chủ. Hắn nói với chủ là đã thi hành
mệnh lệnh của ông, và lại còn bỏ xác bà cho một đàn chó sói nữa. Becnabô
trở về Giênơ. Việc này bị tiết lộ và anh ta bị phê phán gay gắt.

Bà vợ ở lại một mình, lòng tuyệt vọng. Tối đến, nàng cố hết sức cải dạng

đi đến xóm gần đấy, xin được một bà già nông dân những thứ cần thiết, sửa
cái áo chẽn cho vừa thân mình: rút nó ngắn đi, cắt áo lót của mình, chữa
thành một cái quần theo kiểu cướp biển, nhờ người xén hộ tóc, cố bắt
chước dáng bộ một anh thủy thủ. Sau đó nàng ra bờ biển. Ở đây, tình cờ
nàng gặp một người quí tộc xứ Catalônhơ tên là Ăngcarac, có thuyền đậu ở
gần đấy và đã lên bộ ở đất Anba để hưởng chút hơi mát bên một con suối
Ginevrơ bắt chuyện, xin được làm người hầu và xuống thuyền với cái tên là
Xiquyrăng đa Finalê. Khi lên thuyền Xiquyrăng được cấp cho những quần
áo tươm tất hơn, và hết lòng tận tụy phục vụ khiến chủ rất mực tin yêu.

Sáu đó ít lâu người xứ Catalônhơ chở hàng hóa đến Alếcxăngđri, ra mắt

quốc vương nước đó để tặng những con chim ưng. Nhà vua mời ông nhiều
lần dự tiệc tối. Vua để ý tới Xiquyrăng và sự chăm sóc của anh luôn dành
cho chủ. Nhà vua thay mến anh và yêu cầu Ăngcarac nhượng Xiquyrăng
cho mình. Dù ông này rất luyến tiếc, song cũng phải bằng lòng. Xiquyrăng
chỉ vài ngày sau đã tỏ rõ được tài săn sóc của mình, và khiến nhà vua cũng
tin và yêu anh như Ăngcarac.

Ít lâu sau như mọi năm vào hồi này, ở xứ Acrơ nhân dịp một chợ phiên,

thường có cuộc họp mặt quan trọng những thương nhân Hồi giáo và Gia tô
giáo do nhà vua chủ trì. Để hội nghị được thực an toàn, nhà vua thường gửi
tới đó ngoài một số đại biểu, một viên cảnh vệ lớn để chỉ huy những lực

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.