MƯỜI NGÀY - Trang 159

thua gì. Càng mất hy vọng, lòng say đắm của chàng càng thêm mạnh. Do
đó, chàng vẫn cứ si tình và chi tiêu liều lĩnh. Một số bạn và thân thích của
chàng bấy giờ cho là bản thân chàng, cũng như tài sản của chàng đang bị đe
dọa nghiêm trọng. Nhiều lần họ khẩn khoản khuyên chàng nên rời bỏ
Ravennơ, đến ở nơi khác một thời gian, họ bảo đó là cách duy nhất làm
giảm bớt tình yêu cùng với các chi phí. Naxtagiô thường nhạo báng một ai
khuyên như thế. Song, vì mọi người trở lại thúc bách chàng, không thể cứ
từ chối mãi và hứa đồng ý, làm như thế muốn đi sang Pháp, Tây Ban Nha,
nước nào xa, chàng sửa soạn một hành trang lớn. Rồi, chàng lên ngựa, và
theo sau là một đám đông bạn hữu, đi ra khỏi Ravennơ. Nhưng tới ba dặm
cách đô thị ở một chỗ gọi là Siatxi, chàng cho đem đến lều vải và cờ hiệu,
nói với bạn hữu rằng chàng muốn nghỉ một. thời gian và xin họ trở lại
Ravennơ. Thế là chàng ra lệnh cho dựng lều vải của mình lên và lại bắt đầu
hơn bao giờ hết sống một cách hào hoa xa xỉ, gửi giấy mời khắp đông tây
theo thói quen, đến tiệc tùng sớm tối.

Đã sang đầu tháng năm. Hôm ấy là một ngày thứ sáu, rất đẹp trời.

Naxtagiô lại nghĩ tới người yêu tàn nhẫn của mình. Để tán thưởng nỗi đau
xót của mình hơn, chàng ra lệnh cho tất cả gia nhân để chàng một mình.
Chàng vùi mình vào suy nghĩ và bất giác đi tới một rừng thông. Giờ bữa ăn
trưa gần qua. Chàng đã đi nửa dặm dưới những cây thông, chẳng nghĩ đến
ăn hay việc gì khác. Bất chợt chàng tưởng nghe thấy một tiếng rên rỉ dài và
như có tiếng kêu xé ruột của một người đàn bà. Chàng dứt mình ra khỏi
cảnh êm đềm chua xót của tư tưởng mình, và rất đỗi ngạc nhiên, thấy mình
đang ở trong rừng thông. Hơn nữa, nhìn về trước, qua một bụi gai rậm,
chàng thấy một thiếu phụ đẹp lõa lồ, xoã tóc, bị cây gai và các bụi rậm cào
vào người chạy tới chỗ mình, khóc và kêu to lên: "Thương tôi với". Để bổ
sung thêm bức tranh, hai con chó hoang kếch xù dữ tợn chạy bên sườn
người khốn khổ, và khi chúng đuổi kịp nàng, chúng không ngớt cắn dữ dội
vào người nàng. Sau lưng người đàn bà ấy, một người cưỡi ngựa, da rám
nắng, mặt đầy nộ khí, một thanh gươm dài trên tay, dọa giết nàng và hét lên
những lời kinh sợ và tàn ác. Cảnh lượng ấy khiến Naxtagiô kinh ngạc và sợ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.