MƯỜI TỘI ÁC - TẬP 5 - Trang 268

Cao Phi: “Như thế thi thể chúng sẽ trôi dạt vào bờ.” Gào bé: “Nếu chỉ

bắn chết thì quá dễ dàng cho chúng rồi.”

Cao Phi: “Đúng thế, chúng đều không phải bọn sợ chết.”

Gào bé: “Thế làm thế nào?”

Lão lái thuyền: “Tôi có trò hay đây.” Lão ra lệnh nổ máy, tiếng mô-tơ rú

lên trên mặt nước. Hàn Băng Ngộ nửa tỉnh nửa mê, cũng không rõ sau bao
lâu thì con thuyền dừng lại. Anh cảm giác mình bị khiêng lên, rồi lại bị
ném mạnh xuống đất, sau đó lại nghe thấy tiếng hai vật gì cũng bị quăng
xuống.

Cả ba bị quẳng lên một hòn đảo hoang không một bóng người.

Ba chiếc bao tải nằm trên bờ biển.

Hoang đảo đó rất nhỏ, cách bờ rất xa, không có nước ngọt, không đồ ăn,

thậm chí đến một cái cây cũng không có, chỉ trơ trọi mấy tảng đá trọc lốc
nằm trên bãi cát. Xung quanh hoang đảo là các bãi đá ngầm, rất ít thuyền
bè qua lại.

Họa Long tỉnh dậy đầu tiên, anh lấy răng cắn rách bao tải, rồi lôi Chu

Hưng Hưng từ trong bao ra trước, sau đó cởi trói giúp nhau, Hàn Băng Ngộ
vẫn trong tình trạng hôn mê bất tỉnh.

Chu Hưng Hưng: “Sao chúng ta lại ở đây nhỉ?” Họa Long: “Tôi cũng

thấy rất lạ.”

Chu Hưng Hưng: “Hàn Băng Ngộ sao rồi?” Họa Long: “Hình như là hôn

mê rồi.”

Chu Hưng Hưng: “Hiểu rồi!” Họa Long: “Hiểu gì?”

Chu Hưng Hưng: “Thứ đáng sợ hơn cả cái chết.” Họa Long: “Anh nói

thẳng ra được không?”

Chu Hưng Hưng: “Chờ chết!”

Họa Long: “Chúng muốn chúng ta chết từ từ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.