MUÔN DẶM KHÔNG MÂY - Trang 203

nội tâm của ngài. Đôi lúc, ngài và Huệ Lập như đang nói với tôi; lúc ngài bị
cường đạo đưa lên đài chuẩn bị tế thần sông, ngài nghĩ gì; có lúc tôi lại
nghĩ như “đuổi gió bắt bóng” khi ngài phải đối mặt với những tình huống
đặc biệt như gặp băng tuyết trên ngọn Thiên San. Nhiều lúc, tôi phải thừa
nhận đã hoàn toàn thất bại. Trong Đại Đường Tây Vực ký kể nhiều về sự
linh ứng của chư Bồ tát, như câu chuyện hồi sinh của các tín đồ Phật giáo
thuần thành, với tôi nó giống như thần thoại, nhưng đối với ngài Huyền
Trang thì đó là sự thật. Chúng tôi không cùng một thời đại, không đồng
không gian và thời gian, quan trọng hơn là không đồng cảnh giới. Nhưng
hiện tại, dưới cây bồ đề, ngay trên mảnh đất thánh này, sự kiền thành của
những người triều bái đã cảm động tôi, tôi cũng cảm nhận được tiếng khóc
của ngài Huyền Trang dưới cội bồ đề, tôi cảm thấy khoảng cách giữa chúng
tôi rút ngắn lại. Dù ở một thế giới khác mà tôi không thể tiếp cận, nhưng
ngài vẫn hiện hữu và theo từng bước chân tôi.

Nghĩ đến đây, tôi chợt nảy ra ý định muốn tìm người hỏi thăm đây có là

cảm giác của một Phật giáo đồ không? Trong số những người triều thánh
này nhất định có người đồng mục đích, đồng tâm trạng và từng trải qua
những gian khổ như ngài Huyền Trang, đến vùng đất thánh thiêng liêng
nhất này.

Tôi hỏi một phụ nữ trẻ trong đoàn Singapore cảm giác của chị về Bodhi

Gaya. Chị trả lời: “Nếu như chính chị cũng không biết, thì tôi cũng không
thể nói với chị, cái giờ phút này không có ngôn ngữ nào diễn đạt được.”
Vài người Ấn Độ mà tôi tưởng lầm là khách hành hương Tích Lan ngược
lại rất vui trả lời tôi: “Ngài là hóa thân của thần Vishnu, hiền hậu, nhân từ
đầy tình thương. Ngài chọn địa điểm này thật tuyệt vời, thích hợp cho du
ngoạn.” Tuy nhiên đây không phải là câu trả lời mà tôi mong đợi. Tôi quay
trở lại cây bồ đề. Lúc này tôi chú ý tới một thanh niên đang ngồi thiền, mặc
toàn đồ trắng, mái tóc vàng dài xoắn lại, giống như những người khổ hạnh
mà tôi gặp trên đường, nhưng anh ta chỉ là người bình thường. Có lẽ anh ta
sẽ vui lòng nói chuyện với tôi, nhưng tôi không biết đến bao giờ anh mới
xả thiền, không sao, tôi có thể chờ. Một tiếng đồng hồ sau anh mở mắt,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.