MUÔN DẶM KHÔNG MÂY - Trang 204

miệng mỉm cười, anh xá cây bồ đề. Tiến về phía trước tôi nói với anh suy
nghĩ của mình. Anh đồng ý, nhưng xin phép tôi ăn chút gì lót dạ. “Đừng
quên là đức Phật sau khi dùng bát sữa của cô gái rồi mới chứng đạo”- anh
đùa nói.

Hai chục phút sau anh quay trở lại. Anh cho biết anh tên Andrew, là kiến

trúc sư của một công ty tại Wisconsin, Mỹ. Đây là lần thứ tám anh đến
Bodhi Gaya, mỗi năm anh làm việc mười tháng, hai tháng còn lại anh đến
đây tịnh tu, mục đích là để tìm cầu hạnh phúc. “Dù sao, tìm cầu hạnh phúc
có được ghi trong hiến pháp của chúng tôi, đây là quyền lợi của chúng tôi”-
anh nói, nụ cười dần biến mất trên khuôn mặt - “Nhưng chúng tôi hạnh
phúc sao? Tôi không hề thấy. Tôi chính là một ví dụ. Tôi biết cái gì khiến
cho tôi khoái lạc - đua xe, áo quần hàng hiệu, đi du lịch... Thế nhưng, đó
không phải khoái lạc lâu dài. Tôi đã quá mệt mỏi với sự truy cầu này. Đến
lúc nào chúng ta mới cảm thấy đủ? Chúng ta giống như một cái máy chạy
không ngừng, hạnh phúc cuối cùng là gì? Đây chính là mối nghi ngờ của
tôi. Đức Phật xuất thân từ vương cung, phụ thân của ngài là một vị quốc
vương, cung cấp cho ngài tất cả mọi thứ xa hoa, thế mà ngài vứt bỏ hết
thảy. Cuối cùng dưới cội cây bồ đề ngài tìm thấy được sự tìm cầu của chính
mình.”

Đức Phật đã lĩnh ngộ điều gì tại đây? Tôi muốn nghe suy nghĩ của anh.
“Muốn nói về vấn đề này, tôi có thể nói cho đến khi mặt trời lặn”- vừa

nói gương mặt của anh điềm đạm trở lại - “Chị nhất định đọc không ít sách
liên quan về Phật giáo. Theo tôi nhận xét, vô tri là căn nguyên sự thống khổ
của chúng ta. Vô tri của Phật giáo không phải nói chúng ta không có tri
thức, mà là nói chúng ta không rõ chân tướng của sự vật. Ví dụ, chúng ta
đều cho mình là quan trọng nhất trên đời, cho rằng tình cảm của ta, lợi ích
của ta là trên hết. Chúng ta luôn lấy cái tự ngã làm trung tâm, rồi đến cái
sầu muộn, giận dữ, hận thù, cho đến thề chết để bảo vệ mình đều cho là
thuộc lợi ích của chính mình. Chúng ta cả đời luôn gặp cái được mất, tự
nhiên nó sản sinh ra mâu thuẫn và xung đột. Khi không có thì chúng ta
muốn đạt được; có rồi thì sợ bị mất; mất đi thì vô cùng đau khổ. Thế nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.