MUÔN DẶM KHÔNG MÂY - Trang 268

đọc qua là các họa sĩ đã đổ bao tâm huyết nhưng đổi lại chỉ được lương
thực và một ít dầu.

“Càng thảm hơn, họ không được lưu lại tên mình dưới bức họa” - anh

nói - “Khu Mạc Cao lớn như vậy, có hơn bốn vạn mét vuông bích họa, thế
mà chúng ta chỉ biết được tên của một họa sĩ. Mấy năm trước, các học giả
phát hiện một bộ xương khô của một họa sĩ trong một động, trên thân đắp
bản thảo bức họa. Ông muốn vẽ một thiên đường nhân gian cho chúng ta,
thế nhưng chính mình chết đi lại thảm như vậy.”

Tôi hỏi xem cái khó khăn nhất của anh là gì.
“Tạm kiếm bữa ăn đối với tôi không khó, khó nhất là nắm bắt được cái

trạng thái siêu nhiên trên khuôn mặt đức Phật và Bồ tát.”

“Có lẽ anh nên tin Phật”- tôi nói đùa.

“Cô tin Phật chứ?”- anh ngạc nhiên nhìn tôi.
“Tôi đang đi tìm.”
“Tìm cái gì?”

“Đi theo dấu chân ngài Huyền Trang.”
“Nhưng ngài Huyền Trang đi thẳng đến Ấn Độ cơ.”
“Tôi vừa từ Ấn Độ về.”

“Vì sao?”
“Muốn tìm sự giác ngộ trên khuôn mặt đức Phật”- tôi trả lời.
Anh nhìn tôi chằm chằm, có lẽ tưởng tôi đùa - “Cô biết ngài Huyền

Trang đã từng đến Mạc Cao, ở đây còn có bức họa về ngài. Cô xem chưa?”

Tôi lắc đầu và kể cho anh nghe rắc rối vừa gặp.
“Có thể tôi sẽ giúp cô”- anh im lặng một chút.
“Anh có thể làm giấy thông hành đặc biệt cho tôi?”

“Giấy thông hành tôi không thể làm, nhưng tôi và các bạn đồng sự hiện

đang làm việc trong vài khu động.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.