MUÔN DẶM KHÔNG MÂY - Trang 318

của ngoại, mặc dù hiện tại tôi đã bắt đầu hiểu, nhưng lại không thể hoàn
toàn đi vào thế giới của ngoại. Nhưng dù thế nào, chúng tôi cũng nên hiểu,
tôn trọng và nhẫn nại hơn đối với bà. Điều tiếc nuối lớn nhất của tôi chính
là chúng tôi đã không cho bà những thứ này.

Đứng trước mộ ngoại, những việc trước đây diễn ra như cuộn phim rõ

mồn một. Tôi nhớ đã cùng ngoại ngủ chung một giường, rửa chân tối cho
bà. Tôi dường như nghe được âm thanh đậu đỏ lúc niệm Phật trong đêm
của ngoại. Tôi nhớ lại vô số câu chuyện thần thoại mà ngoại đã kể. Điều tôi
không thể quên là phút cuối cùng nhìn ngoại: Hai mắt đờ đẫn nhìn tôi
nhưng lại không biết tôi là ai. Nếu như ngoại thật sự vãng sinh về thế giới
cực lạc phương Tây mà ngoại thường ước nguyện, thì tôi muốn nói với
ngoại: Chính ngoại đã khiến tôi lên đường tìm hiểu, giúp tôi hiểu về tín
ngưỡng của ngoại, hơn nữa sự phát hiện này đã giúp ích cho cả đời tôi.

Tôi sắp chuối, quýt, nho trước mộ ngoại. Thật khó tin những vật đơn

giản này cả đời bà không được ăn mấy lần.

Tôi vì ngoại khẽ niệm “A Di Đà Phật.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.