MUÔN KIẾP NHÂN SINH - TẬP 3 - Trang 109

Đám lính đứng quanh xông ra cứu nhưng đã muộn, con sư tử đã
cắn nát cổ họng người này. Bầy sư tử đói đang nằm yên ngửi thấy
mùi máu lập tức chồm cả dậy, xông đến bên xác người lính kia.
Những binh lính cầm roi đều quá kinh hãi trước cảnh tượng đó, liền
chạy vội lùi ra xa, đứng nhìn bầy sư tử cắn xé thân xác người lính
kia thành nhiều mảnh. Khán giả bị kích thích nên hò reo dữ dội:

- Đúng rồi! Ăn đi, xé xác đi!

Tiếng kèn đồng lại vang lên nhưng chỉ một khúc ngắn rồi im bặt,
tiếng hò hét của khán giả cũng dần tắt, bởi bầy sư tử chỉ xé xác
người lính kia mà không hề tấn công đám người đang cầu nguyện
cạnh đó. Tiếng bàn tán nổi lên xôn xao khắp đấu trường. Vừa xúc
động vừa sợ hãi, tôi ngồi bất động, hai nắm tay siết chặt, trống ngực
đập liên hồi.

Bỗng nhiên trên khán đài danh dự dành cho hoàng đế nổi lên một
hồi kèn lớn. Một toán quân sĩ vũ trang cung nỏ rầm rầm bước ra
sân. Sau một tiếng hô lớn, hàng loạt mũi tên được bắn ra, nhắm
thẳng vào đám người đang cầu nguyện kia. Một số trúng tên ngã
gục xuống, tiếng phụ nữ và trẻ con kêu khóc vang lên thảm thiết. Bất
chấp tên bắn như mưa, một số người vẫn tiếp tục cầu nguyện mặc
cho đã bị trúng tên, chỉ còn chút hơi tàn.

Quá hãi hùng và chấn động, tôi quay mặt đi vì không thể chứng kiến
cảnh này thêm nữa. Tôi thoáng thấy Valeria cũng đang quay đi, kín
đáo đưa tay lau nước mắt. Ánh mắt chúng tôi chạm nhau và tôi cảm
nhận được một sự đồng cảm lạ lùng xảy ra giữa tôi và cô, tựa hồ
trái tim chúng tôi đang rung động cùng một nhịp. Bất chợt Valeria
đứng lên, quay sang nói với ông Beria:

- Cha ơi, con chóng mặt quá, xin cha đưa con về.

Beria thoáng ngạc nhiên nhưng cũng đứng lên rời khỏi hàng ghế.
Chú tôi thấy vậy liền kéo tôi đứng dậy bước vội theo sau hai cha con
Beria. Khi bắt kịp ông Beria, chú tôi lên tiếng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.