MUÔN NẺO ĐƯỜNG YÊU - Trang 175

suy nghĩ linh tinh, cậu không yêu lầm người đâu, cậu không nhìn thấy ánh
mắt Bắc liếc cậu à, cảm giác con ngươi sắp rơi cả ra ấy chứ. Chắc chắn là
cậu ấy yêu cậu thật lòng đấy, yên tâm đi, tớ nhìn đàn ông không sai đâu,
bọn cậu là đôi Tiên Đồng Ngọc Nữ, ai cũng phải ngưỡng mộ, trai tài gái
sắc.


Tối hôm đó sau khi rời khách sạn Cẩm Giang chúng tôi không về ngay chỗ
ở, ở đó chỉ có hai chiếc vali đựng ít sách cũ, quần áo và vật dụng cá nhân.
Chúng tôi ra bãi ngoài ngắm tháp Đông phương minh châu và nhìn các đôi
trai gái tình tứ. Phải nói thật là cả tôi và Bắc đều thấy hơi xao xuyến, Bắc
ôm eo tôi, như lời anh nói thì chúng tôi giống như trai anh hùng gái thuyền
quyên mới về với nhau. Bắc đã liên hệ được công việc ở một công ty xuất
nhập khẩu ngoại thương, còn tôi thì đi làm ở một công ty của Pháp, lương
bổng nói chung cũng khá, Bắc nói với tôi rằng, anh thấy nhà ở ở Thượng
Hải cũng không đắt lắm, đối với hai người có trình độ thì để có xe, có nhà
cũng không có gì khó khăn cả.


Nói nghe sao mà đơn giản thế. Nhưng tôi lại rất thích vẻ bất cần đó của
Bắc, vùa có vẻ bốc đồng, vừa có phần kiêu căng tự phụ, đối với anh chẳng
có việc gì là khó cả. Kể cả những lúc không có một xu dính túi anh vẫn còn
chạy vạy được mấy chục vạn để làm ăn, huống chi bây giờ lại gặp thiên
thời địa lợi như vậy thì càng chẳng có gì có thể gọi là khó khăn cả. Chúng
tôi đã nghĩ đến mọi việc, kể cả việc đặt tên cho đứa con tương lai. Bắc
thích có một đứa con gái, tôi bảo anh là kẻ hiếu sắc, chắc chắn là anh quý
con gái ghét con trai chứ gì, còn tôi lại nhất quyết đòi có một cậu con trai,
tôi thích con trai cao to đẹp trai, trông còn bốc hơn cả Châu Kiệt Luân ấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.