MUÔN NẺO ĐƯỜNG YÊU - Trang 176

chứ. Bắc nhổ ngay một bãi nước bọt và bảo, xì, nhìn thằng Châu Kiệt Luân
đó mà thấy ớn. Bắc rất ghét Châu Kiệt Luân, như lời anh nói thì gã ấy mắt
một mí, nhìn là biết không phải thằng tử tế, con gái mà theo nó thì chắc
chắn sẽ toi đời.


Hôm đó cả hai chúng tôi đều rất xúc động, xúc động ngoài sự tưởng tượng
của cả hai, ngước mắt nhìn thấy vô số những ánh đèn rực rỡ đủ màu và
cảnh đêm nhộn nhịp bên sông Hoàng Phố, rồi Bắc hô lớn. Thượng Hải, tôi
yêu em!


Lúc cả hai chúng tôi đều mệt đến nỗi không thể nhấc chân đi được nữa,
Bắc mới kêu đói, tôi bảo, em đói từ lâu rồi mà m.kiếp, hơn một nghìn tệ mà
được có hai miếng thịt bé tí, lại còn phải ăn rón rén từng tí một, thật chẳng
bõ dính răng! Bắc lườm tôi một cái và bảo, này nhóc, em ghê quá đấy, đúng
là sống ở Bắc Kinh bốn năm có khác, cũng gấu đấy nhỉ.


Chúng tôi bắt xe đi ăn đêm, lên xe chung tôi mới bảo lái xe đưa đến điểm
sầm uất nhất để tìm quán ăn đêm. Gã lái xe tưởng chúng tôi là dân tỉnh lẻ
lần đầu đến Thượng Hải, đi lòng vòng một vòng quanh thành phố, Bắc ngồi
đằng sau bảo, nói với ông cho biết nhé, kết quả của việc ông đi lòng vòng
là chúng tôi không có tiền trả đâu, cứ để xăng dầu của ông đốt thoải mái
nhé.

Và thế là hai người đã đánh nhau một trận, Bắc cao to vạm vỡ nên không bị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.