MUÔN NẺO ĐƯỜNG YÊU - Trang 206


Tôi tắt máy di động để Bắc không thể tìm thấy tôi, anh đúng là con người
không có chí tiến thủ, bị người ta sa thải mà chỉ biết ở nhà chơi điện tử, thế
mà anh còn thề bồi sẽ cho tôi được sống một cuộc sống đàng hoàng, tốt
đẹp, toàn là giả dối hết! Tôi vừa khóc vừa kể lể với Phần Na, tôi bảo tôi
không thể ngờ anh là người “vô tích sự” như vậy. Nói xong từ “vô tích sự”
đó tôi mới giật nảy mình, trong lòng tôi, Bắc luôn là một anh hùng, ít nhất
là một người được tôi tôn thờ và yêu quý, nhưng giờ anh đã làm tôi quá
thất vọng.


Tôi muốn ở nhờ chỗ Phần Na, nhưng Phần Na khuyên tôi nên quay về, thôi
đừng cãi nhau nữa, chắc là cậu ấy đang sốt ruột tìm cậu lắm đấy.

Quả đúng không sai, máy di động của Phần Na đổ chuông, Bắc đang gọi
đến.

Về nhà thôi em, anh sẽ đi đón em - Bắc nói.

Không về! Tôi nói với giọng rất kiên quyết.

Về đi, một giọng trầm trầm vang lên, gì thì em cũng không thể lưu lạc đầu
đường? Coi như anh sai nhé, từ giờ trở đi, em thích ném gì cũng được,
thậm chí ném anh cũng chẳng sao, nhưng gì thì em cũng không thể không
về nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.