MUÔN NẺO ĐƯỜNG YÊU - Trang 27

sinh khác, bị thầy cô nhắc nhở là vội vàng hứa hẹn đủ điều, tôi cảm thấy đó
là việc làm rất lãng nhách,m.kiếp, rất lãng nhách.

Tôi có cảm giác như hồi đó có khá nhiều con gái thích anh. Bọn con gái
thường cố tình đi qua lớp tôi để ra nhà vệ sinh, hồi đó nhà vệ sinh nằm ở
phía Tây của trường, cùng một lúc có thể giải quyết nhu cầu vệ sinh của
năm sáu chục nữ sinh. Hồi Phần Na còn học ở trường số 3, tôi từng hỏi
Phần Na, cậu có biết cảm giác khi cả năm sáu mươi đứa con gái cùng đi vệ
sinh là thế nào không? Phần Na lắc đầu. Tôi nói, hết sức hoành tráng. Phần
Na mắng tôi, Tiểu Bạch, sau này cậu mà không viết tiểu thuyết thì phí quá
đấy.

Tôi nói vậy hả? Liệu tôi có hi vọng vượt qua nữ sĩ Quỳnh Dao không nhỉ?
Tôi rất mong mình cũng sẽ giàu có như bà, nhưng tôi không thích mình viết
quá nhiều thứ linh tinh như bà, làm gì lại có những kiểu yêu nhau như vậy?
Nếu yêu thế thì thật quá là mệt mỏi, vì mỗi chuyện mua táo mà hai người
phải nói chuyện với nhau hai tiếng đồng hồ, có khi táo thối hết mà chưa
chắc đã mua được.

Đấy, tôi lại say sưa với chuyện Quỳnh Dao rồi. Hồi đó mọi người không
còn đọc tiểu thuyết của Quỳnh Dao nữa, thậm chí truyện của Diệc Thư
cũng không còn ai thích đọc, thời đó xuất hiện rất nhiều nhà văn nữ xinh
đẹp. Tôi từng hỏi Hiểu Lối rằng, cậu bảo liệu sau này tớ có hi vọng trở
thành một nữ nhà văn xinh đẹp không? Hiểu Lối ngắm tôi một hồi và bảo,
tớ thấy có hi vọng đấy.

Để có thể trở thành nhà văn, ngày nào tôi cũng nằm bò trên bàn đọc tiểu
thuyết. Trong các giờ lịch sử, địa lý tôi cũng đều say sưa đọc tiểu thuyết, tôi
đọc rất nhiều tiểu thuyết nước ngoài, toàn những cái tên dài lê thê, tôi
chẳng nhớ được tên nào, nhưng các mối tình của họ khiến tôi cảm động vô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.