MUÔN NẺO ĐƯỜNG YÊU - Trang 294


Tôi chỉ đọc một tin, anh bảo, Tiểu Bạch, em phải sống! Em mà chết thì em
là đứa giở hơi. Em hận anh cũng được, oán anh cũng chẳng sao, chỉ có
điều, em phải sống, phải sống thì em mới có cơ hội trả thù anh, đúng
không? Đây vốn là kiểu nói chuyện từ trước đến nay của Bắc.


Tôi lặng lẽ xóa, và tôi cũng xóa hết mọi tin nhắn ở đằng sau, từ giờ trở đi,
việc tôi sống hay chết đã không còn liên quan tới con người này nữa.


Bắc gọi điện đến cho tôi, hết lần này đến lần khác, tôi nghĩ, chắc chắn là
anh đã gọi liên tục, nếu không tại sao tôi vừa mở máy đã có điện thoại.


Chắc phải đến mấy trăm lần, pin điện thoại đã gần hết, tôi thấy nó nhấp
nháy nhấp nháy, đó là điện thoại của hãng Nokia mà tôi ưa thích, chúng tôi
đều mua điện thoại của hãng này. Một cặp máy đôi, máy của anh to, máy
của tôi nhỏ hơn một chút, đặt cạnh nhau trông chúng như hai con vật dễ
thương, Bắc từng bảo, con cái là tôi, còn đực là anh.

Tôi lại tắt điện thoại.

Nửa tiếng sau, tôi mở máy và gọi điện cho mẹ, lúc này đã là nửa đêm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.