MUÔN NẺO ĐƯỜNG YÊU - Trang 314

Chúng tôi đã sống như vậy ba tháng.


Ngày ngày Thẩm Quân sáng tác rồi đánh đàn cho tôi nghe, tôi là vị khán
giả duy nhất của anh, một người hát, người kia đế theo. Tôi học theo sách
dạy nấu ăn và nấu những món kỳ quái nhất, kết hợp món này với món
khác, không ai nhắc đến tình yêu, nhưng tôi biết tôi thích sống như vậy, êm
đềm tĩnh lặng, ấm áp gần gũi. Nếu mối tình trước của tôi là món lẩu cay
thơm đủ vị, nhiệt tình bốc đồng, thì cuộc sống hiện tại của tôi là món đậu
phụ xào cải thảo, có thể ăn hàng ngày mà không làm hại dạ dày của tôi.

Không ai nhắc đến tình yêu.

Thậm chí, tôi có cảm giác rằng chúng tôi chỉ là bạn bè.

Thậm chí, anh chưa từng hôn tôi.

Tôi không thể chấp nhận cơ thể của một người đàn ông khác. Thẩm Quân
bảo, Tiểu Bạch, em chưa yêu anh, chỉ khi nào một người phụ nữ yêu một
người đàn ông thì cô ấy mới có hứng thú với cơ thể anh ta.

Tôi nghĩ Thẩm Quân nói đúng, tôi vẫn chưa yêu anh, tôi chỉ thích sống
cùng anh mà thôi.

Thẩm Quân nói với tôi rằng, rất nhiều lần em khóc trong mơ, em khóc và
gọi tên một người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.