MUÔN NẺO ĐƯỜNG YÊU - Trang 330

hưng phấn, anh như một chú lợn rừng hùng hục trên giường, cô cũng rên rỉ,
cô rên rỉ chỉ vì muốn phối hợp với anh, đây là đạo đức nghề nghiệp, bổn
phận công việc, nó không liên quan gì đến tình yêu, không liên quan gì đến
tình dục.


Cô không biết Ghali là người nước nào, cũng không nhớ mình đã từng lên
giường với bao người đàn ông? Vì tiền của cô đã biến thành một ngân hàng
quốc tế, lẫn tạp đủ các loại tiền, có lúc cô cũng không nhớ đấy là tiền nước
nào, những đống tiền tạp nham ấy đã khiến cô có cảm giác rằng mình là
một tấm vải đã bị vẽ đi vẽ lại nhiều lần, từ lâu đã không tìm được gam màu
nguyên sơ.


Hiếu Lối muốn cho họ thấy, trước kia, cô cũng giống như bao tấm vải khác,
trắng tinh, thô sơ, giản dị.

Nhưng liệu có ai tin?


Thỉnh thoảng, cô cũng nhớ đến Nghi Thanh, người đàn ông nói bị cô dụ dỗ
đó đã đi Pháp chưa nhỉ? Cô có cảm giác như đó là chuyện từ kiếp trước,
chẳng có gì liên quan với cô, nếu giờ đây chuyện đó xảy ra với cô thì chắc
chắn cô sẽ làm cho gã ta phải bẽ mặt, việc gì phải một mình chịu tiếng xấu
rồi bỏ đi? Thật quá ngây thơ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.