MUÔN NẺO ĐƯỜNG YÊU - Trang 35

Tim tôi đập thình thịch, đầu óc tôi rối bời. Cảm giác tim đập mạnh của các
nhân vật chính khi gặp người mình yêu được miêu tả trong những truyện
tôi đã từng đọc đều không giống với tôi bây giờ, mỗi người có một cảm
giác riêng, một vạn người có một vạn cảm giác, tôi chỉ mong chiếc xe đạp
đó cứ đi mãi như thế, không bao giờ dừng lại, mãi mãi không bao giờ dừng
lại…

Đó là một chặng đường vô cùng kì diệu, tôi ngồi sau gác ba ga xe đạp để
Bắc đèo, chiếc váy tung bay trong gió, mái tóc bồng bềnh, đôi môi đỏ, hàm
răng trắng. Khi đi ngang qua ổ gà, xe xóc mạnh khiến tôi nhỡ đà ôm chầm
lấy Bắc. Đây có phải là lần đầu tiên da thịt chúng tôi tiếp xúc với nhau
không? Chỉ có ba giây rồi tôi lại buông ra ngay. Hàng trăm con rối đang
nhảy nhót trong đầu tôi, lúc đó tôi chỉ mong được gặp đám bạn cùng lớp để
họ nhìn thấy anh đèo tôi, tôi không sợ tiếng đồn, không sợ người ta nói tôi
và anh yêu nhau! Thậm chí tôi còn hi vọng bọn con gái ghen tị với tôi. Sau
này, đến năm 2005, tôi đã xem bộ phim Tình nhân do Lục Nghị và Triệu Vi
đóng, trong đó cũng có một chi tiết tương tự, Triệu Vi ôm Lục Nghị rất lâu,
xem đến đoạn đó nước mắt tôi đã lăn dài trên má.

Lục Nghị nói với Triệu Vi rằng, không nói tức là không thay đổi, mãi mãi
không nói tức là mãi mãi không bao giờ thay đổi.

Tình yêu của họ cũng phải trải qua muôn vàn trắc trở, qua bao gian nan,
cuối cùng họ đã đến được với nhau. Và chặng đường thơ mộng đó là nơi đã
chứng kiến những giây phút trái tim tôi đập thình thịch liên hồi.

Ánh nắng mặt trời rọi thẳng lên má tôi, gió thổi nhè nhẹ, tôi chỉ mong chiếc
xe đó đi mãi không bao giờ dừng lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.