MUÔN NẺO ĐƯỜNG YÊU - Trang 79

các quán trà ở Thành Đô. Bắc bảo, vùng này rất thích hợp cho hai vợ chồng
chung sống, sau này mình sống ở Thành Đô nhé, Thành Đô là vùng đất hợp
nhất để nhân loại uống trà, làm tình và tập dưỡng sinh đấy. Chúng tôi đã
giao ước với nhau rằng, đợi khi chúng tôi tổ chức đám cưới, chúng tôi sẽ
đến Thành Đô để xem biểu diễn đốt lửa.

Có lẽ do chúng tôi nói quá nhiều đến chuyện tương lai, hay nói cách khác,
chúng tôi luôn nghĩ rằng mình sẽ thành vợ chồng và sống đến tám mươi
tuổi, có ai ngờ rằng giữa đường lại xuất hiện ngã rẽ, đến khi không còn tiếp
tục được nữa thì cả hai đều không thể chấp nhận hiện thực, và sau này mối
tình đó suýt đã cướp đi mạng sống của tôi.

Về đến Tô Châu chúng tôi đã tổ chức một buổi họp lớp, bạn bè trong lớp
học ở khắp nơi trên mọi miền tổ quốc đều đã quay về. Mọi người kể cho
nhau nghe chuyện trong trường đại học của mình, nhiều người đã có người
yêu. Không ai còn phải chịu áp lực học hành nữa, cuối cùng đã có thể hoạt
động gân cốt rồi. Đó là lời của một cậu bạn trong lớp tôi.

Mọi người vẫn gọi tôi là chị dâu, em dâu như trước kia, mọi người trêu
nhau rất thoải mái, có người hỏi Bắc và tôi tiến đến đâu rồi? Bắc bảo, vạn lí
trường chinh mới đi được bước đầu tiên!

Dĩ nhiên, tôi cũng không bỏ qua việc thường xuyên qua lại nhà Bắc, và anh
cũng theo tôi về nhà tôi, khi cả hai bên phụ huynh đều tỏ thái độ nhất trí để
chúng tôi yêu nhau, chúng tôi càng tưởng rằng mình là người hạnh phúc
nhất trên thế gian này. Chỉ có điều, lần đứng trên cầu Phong Kiều, Bắc đã
nói với tôi một câu khiến tôi đỏ mặt. Bắc bảo, mẹ anh dặn đi dặn lại là, học
hành là số một, yêu đương đứng thứ hai, ngoài ra, đừng bao giờ để xảy ra
chuyện gì đáng tiếc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.