MUỐN PHI THĂNG THÌ YÊU ĐI - Trang 1009

Hiện giờ Thẩm Thanh Huyền không phải mười bốn – mười lăm chân

chính, y nói: “Sư huynh, ngươi để ta đi đi, thường ngày ta đắc tội không ít
người, việc này có thể giúp ta làm quen với bọn họ, để mọi người biết ta không
phải trường hợp đặc biệt, đều giống họ – cái gì nên làm đều phải làm.”

Y nói năng nghiêm túc như thế làm thất sư huynh cũng thấy có lý, hắn

nghi ngờ nhìn y: “Ngươi thật sự …”

Thẩm Thanh Huyền nói: “Nếu ta nghịch ngợm gây chuyện, quay về cho

ngươi quất ta đó!”

Thất sư huynh lập tức hừ lạnh: “Ngươi cẩn thận cho ta, nếu thực sự gây

chuyện ta sẽ không nương tay đâu.”

Thẩm Thanh Huyền liên tục thưa vâng, hận không thể thề mấy trăm phát.

Thất sư huynh xét thấy gần đây y nghe lời: không mặc quần áo loạn xạ,

không dọa dẫm lung tung, ngôn hành cử chỉ đều tốt hơn mọi khi nhiều, cho
nên hắn hơi tin tưởng y một chút.

Mặc dù lờ mờ cảm thấy y có mục đích khác, nhưng suy xét kĩ càng, cũng

chỉ là chút ham muốn với vàng và đỏ, cho nên mặc kệ y đi.

Mỗi ngày tu luyện trên núi cực kỳ buồn chán, Thẩm Thanh Huyền đang

độ tuổi hoạt bát hiếu động nhất, muốn xuống núi chơi đùa cũng là chuyện hợp
tình.

Thất sư huynh lại dặn dò một phen, cuối cùng thả y đi.

Thẩm Thanh Huyền thở phào nhẹ nhõm: Nguy hiểm thật, lỡ như thất sư

huynh không cho y đi, chẳng phải y lỡ hẹn rồi sao?

Chẳng mấy chốc đã đến ngày đi tiểu thế giới, Thẩm Thanh Huyền càng

giống như đi du ngoạn, dù sao thì tiểu thế giới này thật sự không đáng kể với
y.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.