MUỐN PHI THĂNG THÌ YÊU ĐI - Trang 1039

bị thương thật à? Sao ta không nhớ chút gì hết, thật kỳ lạ.”

Thất sư huynh nói: “Tình huống cụ thể ta không rõ lắm, khi ngươi trở về

trông rất bết bát, nhưng nghe sư phụ bảo không có gì đáng ngại, thật là thần
kỳ.”

Hắn không nói cái tên Xa Ngọc Trạch ra, nghe môn nhân quay về nói tình

huống trong địa lao khi đó rất thảm thiết, hai thiếu niên như được ngâm trong
máu loãng, trắng bệch tưởng chừng như không còn hô hấp, mà Xa Ngọc Trạch
kia thì bị xé thành tám phần, chết thảm khiến người nhìn mà kinh sợ!

Tuy không rõ rốt cục đã xảy ra chuyện gì, nhưng rõ ràng là Xa Ngọc

Trạch trói họ lại. Xa Ngọc Trạch này vốn cực kỳ hận Thẩm Thanh Huyền, bắt
hai người họ tới địa lao tàn nhẫn ngược đãi một trận.

Không biết hai thiếu niên này đã vùng vẫy vượt qua sinh tử ra sao mới

miễn cưỡng sống sót, hơn nữa còn giết chết Xa Ngọc Trạch.

Mà hiện giờ, Thẩm Thanh Huyền quên hết có thể là chuyện tốt, dù sao

đây là đoạn ký ức chẳng tốt lành gì.

Thẩm Thanh Huyền tò mò hỏi: “Ta bị người nào đánh lén vậy?”

Thất sư huynh đáp đại: “Mấy tên tiểu nhân tà môn ma đạo mà thôi, chắc

là thấy ngươi còn nhỏ, ham tiền sắc nên mới xuống tay với ngươi.”

Xảy ra chuyện này rất đỗi bình thường, Thẩm Thanh Huyền suy tư rồi

nói: “Cũng không phải chuyện lớn, sao ta lại quên hết?”

Thất sư huynh nói: “Ai mà biết trong cái đầu dưa của ngươi chứa những

gì? Không có chuyện gì đã may lắm rồi, ngươi đừng suy nghĩ nhiều.”

Thẩm Thanh Huyền mơ hồ cảm thấy có gì đó là lạ, nhưng cố nghĩ lại

không nhớ được gì, y vốn vô tâm vô phế, nghĩ không rõ liền ném ra sau đầu.

Thất sư huynh lại nói: “Ngươi tạm nghỉ một lúc, ta về đây.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.