MUỐN PHI THĂNG THÌ YÊU ĐI - Trang 1242

Hiềm nỗi hắn nhịn không được, hắn muốn y, muốn đến tâm can không

chịu nghe sai bảo.

Thôi … đòi chút ngon ngọt vậy.

Cố Kiến Thâm lại bước về, siết eo y, cúi đầu hôn lên môi y.

Nóng bỏng cùng mát rượi va chạm, hương trà nhàn nhạt giao hòa, khiến

cho cả thể xác lẫn tinh thần hai người đều chấn động.

Cố Kiến Thâm không nhịn được mút bờ môi ngọt ngào của y, Thẩm

Thanh Huyền đột nhiên tỉnh táo, rồi lại an tâm đến lạ, quả nhiên chuyện nên
xảy ra không thể trốn khỏi, thế cũng tốt, đỡ hơn phải như con cá mắc câu nửa
vời.

Y nhắm mắt lại, ngoan ngoãn thuận theo.

Cố Kiến Thâm hôn thật lâu, cuối cùng nhờ vào nghị lực kinh người mà

dừng lại, hắn không dám nhìn y, thấp giọng bảo: “Thứ lỗi.” Sau đó bỏ của
chạy lấy người, lần này hắn đi rất nhanh, bước chân rất dài, nói đúng ra thì
đang chạy trối chết.

Thẩm Thanh Huyền mờ mịt trợn mắt, nhìn bóng đêm tối đen vắng vẻ,

hoàn toàn không biết làm sao.

Đến cùng là sao? Ấn Cửu Uyên rốt cục đang nghĩ gì?

Ấn Cửu Uyên nghĩ gì thì không biết, nhưng đầy tâm trí Cố Cửu Uyên đều

là: May mà không giơ được, bằng không sẽ phạm sai lầm lớn.

Nếu muốn Thẩm Thanh Huyền trong tình trạng này, sợ rằng tới chết cũng

đừng mong y nhìn thẳng vào hắn.

Đêm nay Thẩm Thanh Huyền lại ngủ không ngon, y luôn nghĩ Cố Kiến

Thâm sẽ quay lại, nhưng đợi đến hừng đông vẫn chẳng thấy người đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.