MUỐN PHI THĂNG THÌ YÊU ĐI - Trang 1349

Thẩm Thanh Huyền đứng dậy nói: “Chắc y tỉnh rồi, ta đi thăm.”

Cố Kiến Thâm đương nhiên không cản y.

Thẩm Thanh Huyền vội vã vào Thiên điện, thấy Mộc Huân còn đang ngủ

thì nhẹ nhàng thở ra.

Trước khi đi Thẩm Thanh Huyền đã điều trị thân thể cho Mộc Huân,

nhưng y khôi phục khá chậm, đã mấy chục năm qua mà không có chuyển biến
nhiều.

Thẩm Thanh Huyền bắt mạch cho y, phát hiện đã không còn gì đáng ngại.

Cố Kiến Thâm khẽ hỏi: “Thánh nhân Khinh Nhiễm không sao chứ?”

Thẩm Thanh Huyền nói: “Không sao.”

Cố Kiến Thâm nói: “Linh nhãn của Duy Tâm cung ở bên trên, y dưỡng

thương ở đây nhất định sẽ khôi phục nhanh chóng.”

Thẩm Thanh Huyền khẽ thở dài: “Chỉ mong sau khi tỉnh lại y đừng hồ đồ

nữa.”

Y lo lắng không phải không có lý.

Thực ra khi y và Cố Kiến Thâm còn là thiếu niên, Tâm Vực và Thiên Đạo

vẫn chưa đến mức không đội trời chung như hiện giờ.

Mặc dù đạo bất đồng không thể bàn luận, nhưng cũng không đối địch

nhau, cùng lắm là nước giếng không phạm nước sông.

Thậm chí nếu ngưỡng mộ lẫn nhau vẫn có thể trở thành bằng hữu.

Nhưng từ lúc Cố Kiến Thâm phản bội, Tâm Vực tiếp nhận “nghịch tử”

này, quan hệ đôi bên bắt đầu chuyển xấu cấp tốc.

Hiện giờ Thẩm Thanh Huyền có thể hiểu được nguyên do.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.