MUỐN PHI THĂNG THÌ YÊU ĐI - Trang 1398

Khi Lan Phất diệt quốc, phàm giới bị hao tổn rất nặng, dù gì thì phàm

nhân rất yếu ớt, tu sĩ có thể chịu được chứ bọn họ thì không.

Sau này vì bảo vệ phàm giới, các vị đại năng đương thời lập kết giới, tách

biệt hoàn toàn phàm giới và giới tu chân.

Nhóm tu sĩ không thể tùy ý ra vào phàm giới, mà phàm nhân cũng dần

dần quên đi sự tồn tại của giới tu chân.

Mặc dù không có “tiên nhân” che chở và dẫn đường, nhưng theo thời gian

tích lũy, phàm giới trở thành một nơi yên bình an ổn.

Trải qua mấy ngàn năm lắng đọng, sau cùng bộc phát nền văn minh thuộc

về mình.

Thẩm Thanh Huyền quay về dọc theo đường cũ, đằng trước là ngõ hẻm

hẻo lánh A Dương dẫn y đi, y đi vào hẻm, không thấy được bóng người.

Mặc dù hiện giờ Tôn chủ đại nhân đã không còn khúc mắc với giếng cạn,

song vẫn bài xích với bóng tối.

Trong đêm tối, y nghĩ đến đôi mắt xinh đẹp lấp lánh ánh sao của Cố Kiến

Thâm, trái tim bỗng yên bình đến lạ.

Y lẳng lặng rảo bước, nghe ngóng cuộc nói chuyện của những người

trong nhà.

Nghe nhiều, y lại hiểu thêm được chút ít.

Di động là vật thông dụng nhất của người phàm hiện giờ, tiếp theo còn có

máy tính, TV, …

Chúng đều là những vật thu thập thông tin, trước mắt Thẩm Thanh Huyền

chỉ có di động, bèn cúi đầu nghiên cứu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.