MUỐN PHI THĂNG THÌ YÊU ĐI - Trang 1459

Trong ánh nhìn của Cố Tiểu Thâm đều là không nỡ, nhưng giọng nói vẫn

tỏ ra trấn định: “Trời sáng rồi phải không ạ?”

Thẩm Thanh Huyền đành phải đáp: “Ừ.”

Cố Tiểu Thâm lại hỏi y: “Bố phải đi làm sao?”

Thẩm Thanh Huyền dịu dàng nói: “Tối về bố mang đồ chơi cho con.”

Cố Tiểu Thâm ngập ngừng, mở miệng: “Con không muốn đồ chơi, bố có

thể …” Bé nói tới đây thì ngừng lại, sau đó mặt giãn ra cười nói, “Tối gặp ạ.”

Trái tim Thẩm Thanh Huyền thắt lại: “Tối gặp.”

Cố Tiểu Thâm lại nói: “Con sẽ nhớ bố lắm.”

Thẩm Thanh Huyền thật sự không muốn ra khỏi cửa, làm nũng thế kia ai

mà chống đỡ được!

Thấy Thẩm Thanh Huyền không đáp lại, Cố Tiểu Thâm lặp lại một lần:

“Con sẽ nhớ bố.”

Thẩm Thanh Huyền rốt cục hoàn hồn, đáp: “Bố cũng sẽ nhớ con.”

Lúc này bé con mới hài lòng, vẫy tay nhỏ, cho bố đi đó.

Cuối cùng Thẩm Thanh Huyền vẫn ra cửa!

Lần này y bộn bề nhiều việc, Cố Kiến Thâm đã ba tuổi, qua mấy năm nữa

phải đi học, giáo dục mầm non có thể tìm người phụ đạo, nhưng tiểu học thì y
vẫn hy vọng bé đến trường thể nghiệm, như thế mới không khác người.

Y hy vọng bé có một thời thơ ấu đại chúng tốt đẹp không có gì bất trắc.

Đáng tiếc đây không phải việc dễ dàng, đầu tiên phải đảm bảo an toàn

cho bé.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.