MUỐN PHI THĂNG THÌ YÊU ĐI - Trang 1483

“Vầy đi.” Thẩm Thanh Huyền nói, “Nếu con thi được tròn điểm, bố sẽ

đồng ý một điều kiện của con.”

Đôi mắt Cố Kiến Thâm sáng lên, nghiêm túc nhìn y: “Gì cũng được ư?”

Thẩm Thanh Huyền tò mò hỏi: “Con muốn cái gì sao?” Dù không được

tròn điểm, chỉ cần hắn muốn y vẫn sẽ thỏa mãn.

Cố Kiến Thâm cười nói: “Đợi có kết quả sẽ nói bố biết.”

Dám nhử mồi y hả! Thẩm Thanh Huyền tiếp lời: “Được, chỉ cần con thi

được tròn điểm, con nói gì bố cũng đồng ý.”

Cố Kiến Thâm thôi không nhìn y nữa, xoay người nói: “Ăn cơm thôi.”

Thẩm Thanh Huyền đồng ý.

Lúc Cố Kiến Thâm ba tuổi, vì đứng vững gót chân mà Thẩm Thanh

Huyền không thể không rời xa hắn, những năm về sau, Thẩm Thanh Huyền
luôn cố gắng ở bên hắn từng phút từng giây.

Dù ban ngày có bận thế nào, đến tối y vẫn nhất định sẽ về.

Ba năm trước, hai người chính thức chia phòng ngủ.

Thiếu niên mười tuổi nên có không gian của mình, khi Cố Kiến Thâm

chủ động yêu cầu, Thẩm Thanh Huyền mới giật mình tỉnh ngộ.

Thế là y vội vàng kêu người chuẩn bị thỏa đáng, cứ vậy hai người chia

phòng.

Khi trẻ con đã lớn thì đây là việc tất nhiên, nhưng sau khi chia giường,

Thẩm Thanh Huyền lại không thích ứng bằng Cố Kiến Thâm …

Hên là thân thể này không cần đêm nào cũng ngủ, thế là y dứt khoát tăng

ca, tranh thủ thêm chút thời gian cho ban ngày.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.