MUỐN PHI THĂNG THÌ YÊU ĐI - Trang 1522

Hắn thật sự chịu không thấu nỗi khát vọng cả ngày lẫn đêm dành cho y,

nên dứt khoát đăng ký trại hè, trốn ở bên ngoài như một tên đào binh.

Hồi lên cấp ba hắn đã muốn ra nước ngoài, nhưng lại chẳng nỡ.

Hắn vẫn muốn gặp y, dù có trốn tránh thế nào thì nhớ nhung vẫn không

thuyên giảm, tuy gặp mặt một tháng một lần sẽ đau khổ, nhưng đó cũng là cơ
hội duy nhất để hắn thở dốc.

Cứ thế giày vò thêm hai năm (nhảy lớp), Cố Kiến Thâm triệt để hết hy

vọng.

Hoàn toàn hết hy vọng khả năng buông tay doạn tình cảm này.

Hắn đã dùng hết sức cách xa y, liều mạng quên y, cố gắng xem y là người

thân của mình, nhưng đến cùng vẫn không được.

Mọi thứ đều chỉ phí công, không gặp sẽ càng nhớ, không chiếm được sẽ

càng khát vọng, niềm mê luyến bệnh hoạn này sẽ không vì xa nhau mà tiêu
tan, ngược lại giống như một viên đậu thần tà ác, không cần chất dinh dưỡng
vẫn có thể sinh trưởng bừng bừng, đẩy người ta vào con đường tuyệt vọng.

Cố Kiến Thâm chịu thua, hắn biết với thân phận của Thẩm Thanh Huyền

y không thể ra nước ngoài, cho nên hắn phải đi, đến một nơi hoàn toàn rời xa
y.

Đây là chuyện duy nhất hắn có thể làm.

Mặc dù Thẩm Thanh Huyền sẽ đau lòng, nhưng vẫn tốt hơn việc bị hắn

làm tổn thương.

Cứ vậy đi, nếu kiếp này đã định sẵn hai người là cha con, thì … cứ như

vậy thôi.

Cố Kiến Thâm lặng lẽ chuẩn bị ra nước ngoài, Thẩm Thanh Huyền thì lại

đang lên kế hoạch cho sinh nhật mười tám tuổi của hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.