MUỐN PHI THĂNG THÌ YÊU ĐI - Trang 163

Diệp Trạm nức nở đáp:

“Nhìn thấy Tôn chủ, cảm động tới rơi nước mắt!”

Sư tôn hắn muốn trục xuất tên ngu xuẩn này khỏi sư môn ngay và luôn.

Xích Dương Tử đem chuyện cười này nói cho sư tôn mình là Thẩm

Thanh Huyền nghe, Thẩm Thanh Huyền lập tức nhớ kĩ đứa nhỏ này.

Tốt xấu gì cũng khóc bảy ngày bảy đêm, cứ thế mà quên thì không được

tốt lắm.

Dựa theo cách nghĩ của Thẩm Thanh Huyền, y chỉ muốn tiến vào một

môn phái mà không có đồ tôn, đồ đồ tôn, đồ đồ đồ tôn, như thế thì không cần
lo bị ai đó nhận ra, bớt việc không ít.

Nhưng nhìn hai quỷ ngây thơ cãi lộn thành một đống kia, Thẩm Thanh

Huyền cảm thấy vẫn đừng nên ngược đãi bản thân, tốt xấu gì Tử Ngọ Quan
cũng ra dáng chút.

Tuy hàng ngũ rất dài, nhưng vì chỉ đăng ký tên, cho nên tiến độ rất nhanh,

không lâu sau đã đến phiên bọn họ.

Túc Vũ đứng phía trước, nó căng thẳng lắm kìa, đứng thẳng tắp luôn, mắt

to sáng lấp lánh.

Vị tu sĩ ngồi kia hỏi nó mấy vấn đề, thống kê một chút rồi dặn:

“Ngày mai mời đến chân núi Tử Ngọ chờ sát hạch.”

Túc Vũ lập tức thưa vâng.

Thẩm Thanh Huyền và Cố Kiến Thâm cũng như thế, chẳng qua người nọ

nhìn Cố Kiến Thâm thêm vài lần.

Cũng không phải Cố Kiến Thâm bại lộ, mà là ngoại hình hắn rất đáng chú

ý, không chỉ vị tu sĩ này mà một đống người đứng xếp hàng cũng không ngừng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.