MUỐN PHI THĂNG THÌ YÊU ĐI - Trang 1859

Thượng Tín chân nhân lạnh cả người, khi đó hai đứa đã yêu nhau rồi sao?

Vì thân thể vạn huyết nên đã quên mất nhau?

Sau đó Thẩm Thanh Huyền tu Phong Tâm quyết, Cố Kiến Thâm đụng

phải biến cố Thượng Đức phong, từ đó về sau hai người bỏ lỡ nhau gần hai
ngàn năm.

Lỡ nhau đã lâu, cũng quên nhau thật lâu, vậy mà lần nữa gặp lại vẫn yêu

nhau.

Nhưng mà … họ đã bỏ lỡ hoàn toàn, không có cách nào ở bên nhau nữa

rồi.

Thượng Tín chân nhân biết Thẩm Thanh Huyền nói thật, nhưng cũng

không muốn để y rơi vào con đường bi kịch đã định sẵn ấy.

Lão nhíu mày, khi lại mở miệng, giọng nói đã trở nên lạnh lẽo: “Gần đây

đang có chiến sự, ngươi trở về suy xét, chờ mọi chuyện xong xuôi chúng ta sẽ
bàn lại.”

Thẩm Thanh Huyền nóng nảy: “Sư phụ, chuyện này không có gì để bàn

lại, con …”

“Đi xuống!” Thượng Tín chân nhân dùng lệnh cấm ngôn, Thẩm Thanh

Huyền há miệng nhưng không nói được gì.

Thất sư huynh kéo tay y, đưa y về phòng.

Thẩm Thanh Huyền nói không được, truyền âm cũng không dùng được,

chỉ có thể nhìn thất sư huynh mà lo lắng suông.

Thất sư huynh nói: “A Thanh, nghe sư phụ đi, người sẽ không hại ngươi.”

Thẩm Thanh Huyền kéo tay thất sư huynh, thất sư huynh biết rõ y muốn

nói gì, cũng biết y muốn cầu xin hắn điều gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.