MUỐN PHI THĂNG THÌ YÊU ĐI - Trang 1868

Thượng Tín chân nhân tìm được tiểu đồ đệ của mình trong “kim ngân ổ”.

Nhưng hiện giờ không thể gọi nó là “kim ngân ổ” được nữa, vì tất cả vật

bên trong đều bị Thẩm Thanh Huyền đập vỡ, tâm ái của y, vật chí ái y góp
nhặt suốt hai ngàn năm, tất cả đều trở thành những mảng cháy sém hỗn độn.

Y ôm cục nắm Tiểu Bạch thật chặt, suy sụp, thất hồn lạc phách dựa vào

mặt đất khô cằn.

Thượng Tín chân nhân đi tới, lẳng lặng nhìn y.

Thẩm Thanh Huyền ngẩng đầu, giọng nói khàn đi trông thấy: “Sư phụ,

con xin lỗi.”

Thượng Tín chân nhân nói: “Từ bỏ hết đi, quên hết mọi thứ đi.”

Lão đưa tay, một luồng sáng tím bao phủ lên Thẩm Thanh Huyền.

Thẩm Thanh Huyền nhắm mắt lại, một giọt lệ trượt xuống từ khóe mắt,

rơi trên cơ thể cục nắm Tiểu Bạch, nóng hổi khiến nó phải rụt người.

“Sư phụ, xin giúp con chăm sóc nó.”

“Nó tên Hạ Đình, đợi khi con thành thánh, tìm một cơ duyên để nó bái

con làm sư đi.”

— Hạ Đình.

Từ nay về sau chấm dứt(đình chỉ)hết mọi luyến lưu si mê vì hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.