MUỐN PHI THĂNG THÌ YÊU ĐI - Trang 1915

Tất nhiên Thẩm Thanh Huyền không hề nản chí, ngược lại còn hăng hái

nhiệt tình vô cùng.

Coi như một sự bồi thường đi!

Cố Kiến Thâm có vấn đề tâm lý như thế không thoát khỏi liên quan đến

những gì đã trải qua trong quá khứ.

Mất đi tình yêu, những gì có được chỉ là thoảng qua thoáng chốc, dù có

ôm thật chặt vẫn không tránh khỏi vận mệnh trêu đùa … Dù đã quên hết tất cả,
nhưng cảm xúc ấy cùng tình yêu dành cho Thẩm Thanh Huyền đã quấn vào
linh hồn, trở thành thể song sinh không thể tách rời.

Khoảnh khắc nhất kiến chung tình luôn đi kèm với nỗi sợ mất mát.

Yêu càng nặng tình, cảm xúc ấy sẽ càng trào dâng.

Cố Kiến Thâm ở giới tu chân thật sự sẽ bình thản ư? Chưa chắc.

Chẳng qua do hắn không thể hiện ra ngoài mà thôi, cho nên nhập thế

ngược lại là một cơ hội tốt.

Thẩm Thanh Huyền sẽ dùng cuộc đời ngắn ngủi mà hoa mỹ ấy, trao cho

hắn một tình yêu vẹn tròn và viên mãn, sưởi ấm cả linh hồn hắn, giúp hắn
không bị chi phối bởi nỗi sợ mất đi.

Thẩm Thanh Huyền đắc ý tỉnh lại, vừa mở mắt liền bàng hoàng hoảng sợ.

Đối diện là một gương mặt thối rữa, tròng mắt rũ xuống, miệng màu tím,

bên trong đen kịt, dường như có thứ gì đó kích động con người trở nên xấu xa.

Một tiếng quát chói tai vang lên: “Thất thần gì đó? Mẹ nó! Muốn chết

hả!”

Thẩm Thanh Huyền giơ tay theo bản năng, một vũ khí không biết tên bắn

nổ tung xác chết thối rữa trước mặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.