MUỐN PHI THĂNG THÌ YÊU ĐI - Trang 1936

Được hắn coi trọng như thế, đáng lẽ Mục gia phải được hưởng vinh danh,

ngặt nỗi … chú rể biến mất rồi!

Mục Hồng cảm thấy hôn lễ này phải đổi thành lễ tang của lão rồi.

Lão cắn răng, nhẫn tâm nói: “Lôi Mục Tuyên ra!”

Nếu thật sự không tìm được Mục Thanh thì chỉ có nước gả Mục Tuyên,

ngựa chết chữa thành ngựa sống!

Lúc này Mục Tuyên mới biết Mục Thanh chạy cmnr, hắn nổi khùng với

mẹ mình: “Sao mẹ có thể để nó chạy!”

Hứa Phức Tâm cũng sốt ruột vô cùng: “Mẹ cũng không ngờ nó lại …”

Mục Tuyên: “Thời gian không còn nhiều, nhất định bố sẽ gả con đi, con

không muốn gả cho lão già 66 tuổi.”

Hứa Phức Tâm cũng không muốn có “con rể” lớn hơn mình 10 tuổi! Mụ

nói: “Đừng sợ, mẹ sẽ giúp con trốn, cùng lắm thì con cũng không về, dù gì
cũng không thể hủy cuộc đời của con.”

Lúc này, cửa bỗng dưng mở ra, người hầu của Mục gia đều đứng bên

ngoài.

Mục Tuyên tái mặt: “Mẹ … con không muốn gả đi, con …”

Hứa Phức Tâm cố gắng bình tĩnh: “Các người đi xuống!”

Nhưng lệnh của nữ chủ nhân thấp hơn nam chủ nhân, nhóm người hầu

nam chẳng thèm quan tâm, dùng sức mạnh không thể ngờ “đỡ lấy” Mục
Tuyên.

Mục Tuyên mất hết hy vọng liều chết phản kháng: “Các người không thể

làm vậy, tôi không muốn gả cho hắn, tôi không muốn …”

Người hầu nam cưỡng ép đỡ hắn ra ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.