MUỐN PHI THĂNG THÌ YÊU ĐI - Trang 2167

Thẩm Thanh Huyền tỏ ra nghiêm túc: “Làm phiền.”

Mặc dù y luôn chê tộc tuyết liên, nhưng vẫn có đầy đủ phong phạm tuyết

liên, tư thái tự nhiên sẵn có.

Cố Kiến Thâm cẩn thận thả y xuống đất, tiểu tuyết liên rời khỏi lòng bàn

tay hắn, rụt rè bảo: “Cảm ơn tay anh, nó khiến tôi rất dễ chịu.”

Cố Kiến Thâm: “…”

Y hoàn toàn không nhận ra lời mình nói có hàm nghĩa gì, tiếp tục tán

thưởng: “Bất kể là nhiệt độ hay chiều dài, đều rất tuyệt.”

Đồng chí lão Cố nhịn cười vô cùng vất vả: “Ừ, em về cẩn thận.”

Thẩm Thanh Huyền lắc cánh hoa nhỏ: “Yên tâm, trí nhớ tôi tốt lắm, đi

một lần sẽ không quên.” Thực ra đã quên không còn một mống QAQ!

Thế là hai người phải chia tay, Cố Kiến Thâm không nói gì, chỉ đưa mắt

nhìn tiểu tuyết liên cọ cọ dịch dịch về trước. Thẩm Thanh Huyền kiềm lòng
chẳng đặng, quay đầu nhìn hắn: “Uyên, anh … có thường xuyên tới đây
không?” Y vẫn còn muốn gặp hắn.

Cố Kiến Thâm đáp: “Em thì sao? Có còn lại đây nữa không?”

Thẩm Thanh Huyền vội vàng đáp: “Tôi sẽ tới!”

Cố Kiến Thâm: “Vậy tôi cũng tới.”

Tiểu tuyết liên chỉ là một đóa hoa nên không biết cười, nhưng cánh hoa

của y đã hưng phấn biến thành màu hồng nhạt diễm lệ, rõ ràng đang cực kỳ vui
sướng.

Thẩm Thanh Huyền: “Hẹn gặp lại.”

Cố Kiến Thâm nhìn y: “Hẹn gặp lại.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.