MUỐN PHI THĂNG THÌ YÊU ĐI - Trang 2200

cao lớn ngồi trên đấy, nhưng vì quá sáng nên Thẩm Thanh Huyền không thể
thấy rõ, y chỉ đành dời mắt, nhìn về vạt áo màu trắng kia. Nó rất kỳ lạ, không
phải màu trắng đơn thuần, nó chợt đậm rồi chợt nhạt, hệt như phản chiếu
những màu sắc khác.

Đây là thần ư?

Y nên đến gần hắn ư?

Ngay lúc Thẩm Thanh Huyền nghĩ vậy, hai chân của y cũng tự giác cất

bước về phía bậc thang …

Đối với người xem, hình ảnh này cực kỳ kinh diễm.

Mái tóc bạc của y lúc bất động cực kỳ xinh đẹp, khi lay động càng đẹp

hơn, hệt như ngân hà đang chảy trôi … rõ ràng đang ở nơi ánh sáng cực hạn,
nhưng lại xuất hiện sự tương phản mãnh liệt chỉ có trong trời đêm.

Bởi vì nó quá rực rỡ.

Thẩm Thanh Huyền chầm chậm bước về trước: tóc bạc tung bay, vạt áo

lay động, dáng người cao ngất, đại biểu cho vẻ đẹp cực hạn.

Ngay lúc y sắp tiến vào luồng thánh quang kia, y ngừng lại.

Y mở miệng, chất giọng lành lạnh xuyên qua trời cao: “Tôi không muốn

phụng dưỡng ngài.”

Tất cả mọi người đều sững sờ, mất một lúc mới kịp nhận ra y vừa nói gì,

các thần thị vẫn luôn duy trì nụ cười hoàn mỹ đều lộ ra sự kinh hoàng.

Y đang nói gì? Y nói … y … làm sao dám cự tuyệt thần!

Thẩm Thanh Huyền thì lại rất tỉnh táo, trong đầu y chỉ ngập tràn hình

bóng của Uyên … nhớ đến đôi mắt đỏ dịu dàng của hắn, nhớ về giọng nói êm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.