MUỐN PHI THĂNG THÌ YÊU ĐI - Trang 262

“Không sao đâu.”

Thẩm Thanh Huyền không muốn nói một chữ nào hết!

Tiến vào mê trận, quả nhiên càng thêm âm trầm đáng sợ.

Không chỉ tối đen mà còn cực lạnh, gió âm gào thét như muốn thẩm thấu

tận xương cốt, cóng tới mức làm người run lẩy bẩy.

Thứ này dọa Tôn chủ đại nhân ư?

Dọa cái rắm! Ngược lại còn giúp Thẩm Thanh Huyền nữa kìa.

Nếu đã sợ … thì cơ thể cần phải lạnh, rồi thuận tiện run rẩy?

Vì để Cố Kiến Thâm tin y thực sự sợ tối, Thẩm Thanh Huyền cố ý giảm

nhiệt độ cơ thể, tiện thể run bần bật.

Cố Kiến Thâm cúi đầu mỉm cười.

Thẩm Thanh Huyền hơi giận: “Cười cái gì?” Y đã “sợ” tới run run thế

này, vậy mà người này còn cười cho được!

Cố Kiến Thâm hắng giọng nói:

“Sư thúc, nhiệt độ cơ thể ngươi lạnh như hàn băng vạn năm vậy đó.”

Thẩm Thanh Huyền: “……” Ầy, dùng sức quá nhiều, nhiệt độ giảm quá

trớn.

Cũng may là Cố Kiến Thâm ôm y, đổi thành người khác chắc đã sớm bị

thương do giá rét!

Thẩm Thanh Huyền gắng gượng giải thích:

“Lúc ta sợ thân thể sẽ trở nên lạnh, càng sợ càng lạnh.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.