MUỐN PHI THĂNG THÌ YÊU ĐI - Trang 307

Không hồi âm thì đừng gặp mặt, ý chí Tôn chủ đại nhân rất là kiên định:

“Ta …”

Y định bảo đi trước đây, ngọc giản lại đúng lúc lóe lên.

Thẩm Thanh Huyền có thể kiểm tra ngọc giản trong biển ý thức, vì vậy y

nhìn thử.

“Mười chín, tiểu biệt thắng tân hôn, cùng ngắm sao với Cố Kiến Thâm.”

Thẩm Thanh Huyền: “…….”

Màu mắt Cố Kiến Thâm sáng lên, khóe miệng dẫn theo ý cười không thể

nhìn rõ.

Thẩm Thanh Huyền hít một hơi, vẫn nói cho hết lời: “Ta đi đây.”

Nói đoạn y đi về phía cửa, Cố Kiến Thâm nhìn bóng lưng nhỏ quật cường

của y, triệt để nhịn hết nổi, hắn nhanh chân đi tới, một tay ôm lấy người ta.

“Được rồi mà, thiếu gia…” Hắn dán sát vào tai y khẽ khàng, “Chúng ta

về nhà thôi.”

Thẩm Thanh Huyền nhịn không cho hắn một cái tát, hừ lạnh một tiếng rồi

vòng quanh cổ hắn.

Có thể nói là ngạo kiều làm nũng.

Tuy có thể đoán được nguyên do y thay đổi thái độ, song Cố Kiến Thâm

vẫn yêu thích cực kỳ dáng vẻ này của y.

Hắn bèn hôn lên gò má y một cái.

Thẩm Thanh Huyền quay đầu trừng hắn.

Cố Kiến Thâm nói: “Biến về đi, ta muốn hôn ngươi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.