MUỐN PHI THĂNG THÌ YÊU ĐI - Trang 452

Nghe tiếng bước chân, hẳn là Lý thị … Thẩm Thanh Huyền không biết

vào lúc này mẫu thân tới làm gì.

Lý thị không gõ cửa, trực tiếp đi tiến vào, bà nhỏ giọng gọi: “Thanh

Nhi?”

Thẩm Thanh Huyền vờ như mới tỉnh lại, mờ mịt nói: “Nương?”

Lý thị khóc đến hai mắt đều đỏ, giọng cũng khàn khàn: “Mau dậy đi …

Mau mau lên …”

Thẩm Thanh Huyền không rõ vì sao: “Nương, làm sao vậy?”

Lý thị vừa nói vừa nghẹn ngào: “Con nói cho nương biết, con thật lòng

muốn ở bên Cố Kiến Thâm sao?”

Thẩm Thanh Huyền ngẩn ra.

Lý thị nói: “Trả lời ta.”

Thẩm Thanh Huyền nói: “Thanh Nhi đời này không phải Cố đại ca thì sẽ

không lấy chồng.”

Nước mắt của Lý Thị rơi xuống, bà nắm tay Thẩm Thanh Huyền nói:

“Con gái, con đi đi… Ca ca con đã chờ bên ngoài, con đi trong đêm … Trước
tiên ra thôn trang ngoài thành tạm lánh …”

Bà nói đứt quãng, Thẩm Thanh Huyền cuối cùng cũng nghe rõ.

Thánh chỉ không thể kháng, thế nhưng Thẩm Quốc Công cùng Lý thị đều

không muốn đưa nàng vào cung, cho nên bọn họ quyết định đưa con gái đi …

Lý thị vừa nói vừa khóc: “Trong cung là nơi biết bao hổ báo rình rập?

Con không được đi … Không được đi! Con ngoan, con yên tâm, cha con ở
Nam Cương có bằng hữu tốt, chúng ta đã truyền thư cho hắn, con cùng Cố
Kiến Thâm đi rồi sau này … phải sống cho thật tốt.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.