MUỐN PHI THĂNG THÌ YÊU ĐI - Trang 51

so hắn với nữ nhân, sao có thể nhịn? Dùng tay xé y cũng không đủ!

Nói xong, Thẩm Thanh Huyền cũng hơi hối hận, y lại nói:

“Thật có lỗi, là ta mạo phạm.”

Cố Kiến Thâm khẽ cong môi mỏng, không tỏ ra giận dữ:

“Sao lại mạo phạm? Có thể được Tôn chủ yêu thích là may mắn của Cố

mỗ.”

Thẩm Thanh Huyền mỉm cười, mở lời:

“Đi thôi, ta đưa Bệ hạ dạo quanh một lượt.”

Tinh Hải là một nơi vô cùng kỳ diệu, gọi là biển (“Hải”) song thực chất

không phải, mà gọi là sao (“Tinh”) cũng không phải sao.

Toàn bộ mặt ngoài xanh nhạt là một mảng khoáng vật quý báu, hơn nữa

còn trong thể lỏng, nếu tu vi thấp giẫm lên đó sẽ bị thôn phệ, từ đó về sau dung
làm một thể với khoáng vật.

Đương nhiên thứ này không là gì với Thẩm Thanh Huyền và Cố Kiến

Thâm.

Tinh Hải không thích hợp để sinh sống, trống trải một mảnh không có

linh vật nào khác, xinh đẹp thì xinh đẹp, nhưng lại vắng lặng lạnh lẽo quá
mức.

Hai người đi phía trên không nói với nhau nhiều lời.

Có lẽ trong lòng đều có chuyện nhớ thương, về phần nghĩ gì thì không

biết được rồi.

Thẩm Thanh Huyền ngẫm hàng chữ trên ngọc giản trong đầu, cảm thấy

chắc không tới nổi đi khắp Tinh Hải.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.