MUỐN PHI THĂNG THÌ YÊU ĐI - Trang 668

Vừa bắt đầu đã là giả dối, tất cả đều là giả, lòng người … sao có thể tồn

tại.

Cố Kiến Thâm vò nát trang giấy, ném vào bên trong chậu than, nhìn nó bị

đốt thành tro bụi.

Ban đêm, Thẩm Thanh Huyền bị vài việc vặt vãnh ngáng chân nên đến

hơi trễ.

Đã trễ thế này, y thiết nghĩ Cố Kiến Thâm hẳn đã ngủ rồi, song vẫn nhịn

không được mà tới đây.

Thói quen là thế đó, chỉ cần nuôi thành quen, có khi thân thể còn nhanh

hơn suy nghĩ, vào lúc y chưa kịp cân nhắc kỹ càng đến cùng có nên tới hay
không, y đã tới đây mất rồi.

Thẩm Thanh Huyền khẽ khàng đi tới, phát hiện Cố Kiến Thâm quả nhiên

đã ngủ.

Khi còn bé, đứa trẻ hàng đêm tỉnh giấc đã không còn sợ bóng tối nữa,

nhưng y vẫn không yên lòng.

Đã tới rồi thì … ở lại đây vậy.

Thẩm Thanh Huyền nghĩ thế, nhẹ nhàng đi vào, vừa tới gần hắn liền lắc

đầu cười khổ … lại không đắp chăn nữa rồi.

Tiết trời đã vào thu, Cố Kiến Thâm lại luôn không thích đắp chăn.

Chắc là vì thiếu niên có sức chịu lạnh tốt? Không sợ lạnh?

Nhưng buổi tối hắn lạnh thật, vậy mà Cố Kiến Thâm thường không đắp

chăn.

Thẩm Thanh Huyền sợ hắn bị cảm, bèn cẩn thận đắp chăn cho hắn.

Gần như cùng lúc chăn rơi xuống, tay y bị người dùng sức nắm chặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.