MUỐN PHI THĂNG THÌ YÊU ĐI - Trang 885

Nhưng đúng là yên tĩnh, trên Vạn Tú sơn không băng sương khắp nơi như

trước, cũng không mang tư thái cách người vạn dặm.

Nó không khác mọi ngày, điều này chứng tỏ tâm trạng Thẩm Thanh

Huyền dao động không lớn.

Không giận ư? Cố Kiến Thâm không dám chắc.

Hắn đi từng bước, giữa những cánh hoa đào lả lướt thấy được hình bóng

trắng nhạt kia.

Y ngồi đó, tay áo bào rộng rũ xuống đất dính lốm đốm hoa đào, tưởng

như một dòng thanh tuyền mờ mịt thoắt ẩn thoắt hiện rót vào hồ đào, nhấc lên
vô vàn kiều diễm và rực rỡ.

Đáng tiếc, dù sắc đào xinh đẹp cỡ nào đi nữa, cũng không sánh bằng

khoảnh khắc y ngoảnh đầu lại.

—— Da khiết như ngọc, mắt đẹp tựa sao, ngũ quan tinh tế như giọt

sương mai tinh khiết nhất trên núi cao, rơi vào bụi trần, gột rửa nội tâm vạn
người.

Nỗi đau kêu gào, thống khổ mất đi người yêu vào phút cuối ở thế gian

chiếm cứ toàn bộ trái tim Cố Kiến Thâm.

Ký ức trở về, hắn biết rõ đây là chuyện hoang đường, nhưng cảm xúc vẫn

còn sót lại trong linh hồn, nỗi tuyệt vọng đánh mất tình cảm chân thành che
ngợp bầu trời, khiến người không biết trốn nơi đâu.

Theo lý trí hắn biết mình không nên làm bừa, nhưng thân thể lại không tự

chủ tiến tới, cúi người hôn môi y.

Mất đi mới biết sự trân quý khi tương phùng.

Như bừng tỉnh từ trong ác mộng, Cố Kiến Thâm khẩn thiết muốn xác

nhận … xác nhận y không phải giấc mộng cuồng dại của hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.