MUỐN PHI THĂNG THÌ YÊU ĐI - Trang 997

Nhưng lời đã nói như bát nước đổ đi, sao có thu trở về?

Làm sao bây giờ, Thẩm Thanh Huyền nhất định giận lắm đúng không?

Hắn không muốn y giận, lại càng không mong y giận vì hắn.

Cố Kiến Thâm đang xoắn xuýt không biết nói gì, Thẩm Thanh Huyền đột

nhiên lên tiếng: “Tại ta không tốt, chỉ nghĩ tới sở thích của mình, không ngẫm
lại ngươi có thích hay không.”

Cố Kiến Thâm rất bất an.

Thẩm Thanh Huyền tiếp tục nói: “Được rồi, nếu ngươi không thích chúng

ta đổi.”

Cố Kiến Thâm lập tức hoàn hồn, vội vàng bảo: “Thích!” Vì sốt ruột nên

giọng hắn vừa mau vừa lớn, hệt như đang gào.

Thẩm Thanh Huyền vốn cũng chẳng giận đâu, nghe hắn nói lòng lại càng

như được ăn mật, miễn phải nói ngọt tới nhường nào!

Y nhìn hắn thử hỏi dò: “Vậy chúng ta không đổi nhé?”

Cố Kiến Thâm chắc như đinh đóng cột: “Tuyệt đối không đổi!”

Thẩm Thanh Huyền cười tít mắt, nói: “Ta cực kỳ thích tông màu này,

ngươi xem khối hồng bảo thạch kia có phải chỉ sáng bằng một phần trăm đôi
mắt ngươi không?”

Cố Kiến Thâm nhìn sang, đó là một khối hồng bảo thạch rất đẹp, mặc dù

có chút tỳ vết, nhưng màu sắc rất sáng, nhất định không phải vật phàm.

Bảo thạch xinh đẹp như thế lại được Thẩm Thanh Huyền bảo là không

sánh bằng một phần trăm đôi mắt hắn? Thì ra Thẩm Thanh Huyền thích mắt
hắn thật.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.