MƯU LƯỢC GIA TINH TUYỂN - Trang 557

Dương) tích vải mà Lương Thế Sung chiếm được; còn Tây Đô (Trường
An) kho phủ đều do quốc gia (nhà Đường) dùng, đến nay vẫn chưa hết. Tiết
kiệm, cho dân nghỉ ngơi, đó là việc bệ hạ đã tự mình làm những năm đầu
Trinh Quán, nay làm như thế, không khó. Bệ hạ muốn mưu việc lâu dài,
chả cần phải học người xưa xa xôi, chỉ cần như những năm đầu Trinh Quán
là thiên hạ đã vô cùng hạnh phúc! Đường Thái Tôn đọc xong thư nói: Gần
đây ra lệnh làm một số vật theo người nhỏ, không để ý là trăm họ cũng có
bàn tán. Đó là lỗi của trẫm. Rồi xuống chiêu ngừng chế tạo.

LẤY VẾT XE ĐỔ LÀM GƯƠNG,

ĐỊNH LUẬT PHÁP, TIẾT CHẾ CÁC VỊ VƯƠNG

Trinh Quán năm thứ 11, Mã Chu dâng thư viết: Từ Hán Tần đến nay các

vị vua trong vấn đề xử trí con em có sai lầm, không tính đến việc tiết chế,
nên dẫn đến diệt vong. Bệ hạ biết rõ điều đó, nhưng vì lòng yêu riêng, thấy
xe trước đổ mà xe sau vẫn không đổi đường. Ngày nay các vị vương được
yêu nên hưởng ơn quá hậu, theo ngu ý của thần điều đáng lo là được ơn mà
kiêu ngạo xa hoa. Còn vua ngại gì không phú quý? Thân ở nước lớn, phong
hộ không ít, ngoài việc ăn ngon mặc đẹp ra còn đòi hỏi thêm gì? Thế mà
mỗi năm đều được thêm ban thưởng mà không có sự hạn chế. Sách có câu:
“Nghèo không học tiết kiệm, giầu không học xa hoa”, đó là lời nói tự
nhiên. Nay bệ hạ sáng nghiệp, đâu chỉ có việc xử trí sự vụ của con em. Cần
phải chế định luật pháp lâu dài để muôn đời tuân theo. Đường Thái Tôn rất
khen ngợi kiến nghị này, thưởng cho Mã Chu một trăm tấm lụa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.