MƯU SÁT - Trang 316

Sau khi làm xong hết những việc này, tên cướp bật cười: “Giám

đốc Thiệu, anh thật biết phối hợp đấy.”

Miệng Thiệu Cương bị nhét giẻ không phát ra được âm thanh nào,

nhưng trong ánh mắt của anh ta hiện ra sự chấn động kinh ngạc
trong lòng lúc này. Tên cướp này sao lại biết được thân phận của
mình? Tên cướp nói tiếp: “Khẩu súng này là súng thật. Mày có biết
súng này lấy từ đâu không? Hi hi, đây là súng của Lý Ái Quốc.”

Mắt Thiệu Cương trợn trừng vừa to vừa tròn, anh ta biết điều

này có nghĩa là gì.

Tên cướp nói tiếp: “Vậy thì mày chắc cũng biết, hôm nay tao

tìm đến mày, chẳng phải là vì muốn mượn tiền để về quê ăn
Tết, thứ tao muốn mượn chính là mạng của mày. Còn về cô em,
vốn dĩ cô không liên quan gì đến sự việc này, ai bảo cô làm người
tình của Giám đốc Thiệu chứ? Mấy năm nay, cô đã được hưởng đủ
những điều kiện vật chất ưu việt rồi nhỉ, đang tuổi trẻ khỏe lại
không chịu làm lụng kiếm ăn, cô cũng là kẻ siêng ăn nhác làm. Từng
đồng tiền cô tiêu, thực ra cũng thấm đẫm sự đãi ngộ bất công mà
nhiều người phải chịu đựng. Cho nên, hai người các ngươi, tạm biệt
nhé!”

Anh ta rút ra một chiếc dùi cui điện nhỏ, bước đến…

CHƯƠNG 51

Phó giám đốc Sở Xây dựng thành phố Hồ Sinh Sở, người An

Huy, đến huyện Bạch Tượng cũng hơn mười năm, mọi người đều
gọi ông ta là “Hồ Súc Sinh”, nghe nói con trai ông ta và con trai chủ
tịch huyện hợp tác mở công ty, bao thầu rất nhiều công trình
chính phủ trong huyện, làm ăn chẳng ra gì, trong nhà có rất nhiều
tiền.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.