MƯU SÁT - Trang 72

mình, bắn một phát.

Cao Đông nói: “Anh đừng có đùa với tôi nữa, bây giờ tôi vừa nhìn

thấy hình dạng khẩu súng là đầu đã muốn nổ tung rồi. Bởi vì
điều tôi muốn nói với anh chính là, hung thủ đã lấy đi khẩu súng
và đạn của nạn nhân rồi.”

“Thật vậy sao?” Từ Sách nheo mắt, hình như đang suy ngẫm, một

lúc sau nói: “Lần trước anh hỏi tôi, đoán xem hung thủ có tiếp tục
gây án hay không. Bây giờ tôi có thể trả lời anh một cách chắc chắc,
chắc chắc sẽ tiếp tục gây án.”

“Tại sao?” Mắt Cao Đông trợn tròn.

“Nếu như hung thủ có mối ân oán cá nhân với nạn nhân, sau

khi hắn giết người, để lại một hàng chữ để phân tán sự trinh sát của
các anh, như vậy coi như cũng xong, hắn sẽ không lấy đi khẩu súng
của nạn nhân. Bị mất súng là một vụ án rất lớn, tôi mặc dù bao
năm ở Mỹ, nhưng cũng vẫn biết một số tình hình trong nước, vụ án
mất súng cần phải báo lên Bộ Công an nhỉ, đơn thuần chỉ là giết
người trả thù, ngụy tạo hiện trường, cũng không cần thiết phải gây
ra động tĩnh lớn như vậy. Hung thủ không phải chỉ đơn thuần là
giết người trả thù, vậy thì hắn lấy đi khẩu súng, anh nói xem liệu
hắn có tiếp tục gây án hay không?”

Cao Đông bỗng chốc cảm thấy toàn thân lạnh ngắt. Mục tiêu

tiếp theo sẽ là ai đây? Khi vụ án này vẫn chưa phá được, nếu như
tiếp tục xuất hiện một người ở trên cương vị lãnh đạo bị giết hại,
áp lực chồng chất từ cấp trên sẽ ép anh đến chết mất.

Cao Đông cảm thấy toàn thân đều không được thoải mái, nhìn

đồng hồ thì thấy không còn sớm nữa, bèn cáo từ rời khỏi đó, Từ
Sách gọi anh lại, nói: “Anh Cao, tôi có một việc, có thể cần phải làm
phiền đến anh đấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.