MƯU SÁT TUỔI XUÂN - Trang 163

Sau khi gõ xong dòng chữ trên một cách bực bội, Tiểu Mạch dùng phím

nóng tắt luôn máy tính.

Như một con thú hoang đang đói, Tiểu Mạch tay giữ nắm đấm đi đi lại

lại, mặc dù đang là những ngày mùa Đông của tháng 12 nhưng toàn thân cô
vẫn toát mồ hôi - nếu như Ma nữ đã không muốn hiện nguyên hình thì sẽ có
người sẽ làm rõ con người thật của hắn!

Tiểu Mạch đưa tay với lấy điện thoại, ngập ngừng một hồi rồi mới ấn số:

“A lô, có phải ông Vương không ạ?”

“Tiểu Mạch? Sao lại là cô? Có cần giúp gì không?”
Trong điện thoại vang lên giọng nói của ông cảnh sát họ Vương. Gần đây

ông là người phụ trách vụ án mạng của Tiền Linh.

“Tôi muốn cung cấp một đầu mối quan trọng.” “Cô nói đi!”
“Chiếc khăn đã siết cổ Tiền Linh. ”Cô dừng lại giây lát rồi lại cắn răng

nói tiếp, “Tôi biết nó được mua từ đâu!”

Cô có cảm giác như mình đang là một kẻ chỉ điểm, cô đem kể hết về

“Khu Ma nữ”.

“Đầu mối quan trọng như vậy mà sao cô không nói sớm?”
“Xin lỗi, tôi cứ nghĩ là loại khăn này ở nơi khác cũng có thể mua được.”
“Được rồi, cảm ơn cô đã giúp đỡ công tác điều tra của chúng tôi.”
“Xin ông hãy khoan cúp máy!” Tiểu Mạch có chút trầm ngâm, cô nói như

để chuộc bớt lỗi lầm “Nếu như các ông bắt được chủ nhân của cửa hàng
“Khu Ma nữ” thì xin hãy thông báo ngay cho tôi - tôi muốn gặp người này!

“Tôi đồng ý.”
Cảnh sát Vương gác máy, Tiểu Mạch vứt điện thoại lên giường, cảm giác

có cơn gió thổi ngang qua sống lưng giống như một cánh tay muốn nâng cô
dậy.

Cô nằm trên giường thì thào một mình: “Mình đã bán đứng “Khu Ma nữ”

sao?”

Nhưng cũng là để tìm cho ra hung thủ đã hại chết Tiền Linh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.